Trong đêm lạnh như vậy, một người một mèo dựa vào nhau sưởi ấm, bên ngoài là tiếng mưa rơi tạt vào cửa sổ, tí tách tí tách, như thể từng giọt từng giọt đập vào trái tim cô.
Cô nhắm mắt lại, nghĩ tới cảnh anh đẩy cô lại sát tường cưỡng hôn cô trong đại sảnh ban nãy, trái tim cô lại vô cùng rung động, nếu như có một ngày cô chết đi, cô thực sự cam tâm tình nguyện trao thân thể mình cho anh.
Nếu như thực sự cô phải đối mặt với cái chết, cô thực sự sẽ trao mình cho anh, như thế cô chết sẽ không có gì phải nuối tiếc.
Sáng sớm, sau trận mưa đêm qua, không khí mùa thu càng trở nên rõ rệt, trong không khí có khí lạnh và hơi nước, những lúc như thế này chính là thời gian con người không muốn ra ngoài nhất.
Chỉ có điều trận mưa như vậy khiến Hỏa Hỏa rất thích, thời tiết thế này khiến người ta cách xa nhau một khoảng, khiến cô có cảm giác an toàn.
Cô cho Tiểu Cát Tử ăn sáng xong liền thay một chiếc áo khoác màu đen, kết hợp với một chiếc quần dài màu đen, cô đeo chiếc khẩu trang tối qua Tịch Phong hàn để lại, buông mái tóc dài xuống chỉ để lộ ra một đôi mắt trong trẻo, sau đó cầm ô đi ra ngoài.
Bước ra con đường nhỏ trước cửa khu dân cư, cô bắt một chiếc taxi, nghĩ một lát cô liền nói địa chỉ của nhà họ Sở. Lúc này trong lòng cô rất muốn nhận lại ba mẹ mình, cho dù chỉ có thể đứng từ xa nhìn họ cô cũng cam tâm tình nguyện.
Taxi đưa cô đi về hướng nhà họ Sở, ánh mắt Hỏa Hỏa nhìn qua màn mưa mờ ảo bên ngoài cửa sổ, trái tim cô cũng như đang mưa rào rào, ánh mắt bất định, cô có có dự cảm, người đàn ông đó sẽ không tìm cô nữa.
Lòng tự tôn của anh đã bị cô đả kích, sao anh có thể dành tâm trí của mình cho một cô gái không còn yêu anh nữa chứ?
Bỗng nhiên cô lại nhớ tới một người phụ nữ, Sở Nhan, chị gái ruột có quan hệ huyết thống với cô, cô ấy có ngoại hình quyến rũ, sinh ra trong gia đình chính trị, là phụ nữ, cô cảm nhận được Sở Nhan thích Tịch Phong Hàn.
Hỏa Hỏa mím môi gượng cười, nếu như họ thực sự đến được với nhau cũng là một việc tốt, một người là chị gái ruột của cô, một người là người đàn ông cô muốn anh hạnh phúc.
"Tiểu thư, ở gần đây có phải không, tôi không rõ tuyến đường bên này lắm, cô có thể chỉ đường được không?" Tài xế xin lỗi hỏi, lúc này anh ta đã rẽ vào một con đường nhỏ.
Hỏa Hỏa quay đầu nhìn xung quanh rồi nói với tài xế: "Anh tiếp tục đi về phía trước, tới đó rẽ trái là được."
Được thôi.
Hỏa Hỏa cũng không nhất định phải tới cửa chính, dù sao thì hôm nay ở đây cô cũng không nhìn được thấy gì, cô chỉ muốn thỏa mãn khát vọng của mình mà thôi.
Bỗng nhiên một chiếc xe việt dã màu đen dừng lại ở phía trước, Hỏa Hỏa lập tức nheo mắt lại, cảm giác nhạy bén với nguy hiểm khiến cô nảy sinh cảm giác cảnh giác với chiếc xe việt dã màu đen đậu ở đây.
Cô tiếp tục đeo khẩu trang, khi tài xế lái xe đi qua, Hỏa Hỏa nhìn thấy một gương mặt quen thuộc ngồi ở ghế lái, mặc dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng dù cách cửa sổ xe, Hỏa Hỏa vẫn nhận ra người con gái này.
Cô ta là sát thủ tên gọi Liệt Diệm trong tổ chức, Hỏa Hỏa lập tức trở lên lo lắng tột độ.
Tại sao người của tổ chức lại xuất hiện ở gần nhà họ Sở? Lẽ nào người trong tổ chức tìm ra thân thế của cô rồi? Hơi thở của Hỏa Hỏa trở nên gấp gáp, có lẽ người từng bắt cóc cô biết rõ cô là con cái nhà ai.
Vì thế, bọn họ tới thẳng nhà họ Sở, tưởng rằng cô sẽ ở đây?
Trái tim Hỏa Hỏa như bị đè nặng, cô nheo mắt nói với tài xế: "Sư phụ, cho hỏi anh có chạy đường dài không?"
"Tiểu thư, cho hỏi cô muốn đi đâu?"
"Tôi muốn tới thành phố lân cận."
"Cô tới đó làm gì?"
"Tôi có việc gấp, có được không vậy? Giá cả gấp ba." Hỏa Hỏa muốn dẫn dụ người của tổ chức, chỉ cần cô rời khỏi đây, đăng nhập hệ thống ở địa chỉ thành phố lân cận, tổ chức chắc chắn sẽ định vị được địa điểm mục tiêu của cô, như thế có thể trực tiếp đánh lạc hướng họ.
Hậu quả của việc làm đó là cô sẽ trở thành mục tiêu của tổ chức, nguy hiểm cô gặp phải sẽ tăng lên vô hạn.
Tài xế suy nghĩ một lát nói: "Được thôi!"
Trong cửa hàng máy tính ở trung tâm thành phố, Hỏa Hỏa mua một chiếc card mạng và một chiếc laptop, cô vội vàng mở website, bắt đầu thử đăng nhập vào hệ thống mạng LAN của tổ chức.
Sau đó rất đáng mừng là cô đã vào được. Cô biết đây là tổ chức cố tình mở hệ thống để dẫn dụ cô, Hỏa Hỏa bắt đầu đọc tài liệu ở bên trong, cố tình để người của tổ chức nhìn thấy mình.
Quả nhiên, ở bên kia đại dương cách xa hàng ngàn dặm, lập tức có người báo với Locke.
"Lão đại, Hỏa Hỏa lại vào hệ thống rồi, cô ta vẫn đang tìm tài liệu về thân thế của mình."
Locke khoác một chiếc áo ngoài màu đen, cả người toát lên cốt cách của người đứng đầu một bang, ông ta cười nhạt: "Hừ, xem ra cô ta vẫn chưa điều tra ra bí mật thân thế của mình, tốt lắm, sau khi rời tổ chức, cô ta trở nên kém cỏi hẳn. Khóa địa chỉ của cô ta lại, bảo mấy người Liệt Diệm tới bên cạnh cô ta, lần này không được để cô ta bỏ trốn."
"Vâng! Tôi lập tức khóa vị trí của cô ta gửi cho Liệt Diệm."
Trên đường cao tốc, Hỏa Hỏa ở lại trong hệ thống một lát, cô phải chắc chắn rằng người bên tổ chức phát hiện ra mình, định vị lại vị trí của cô, cô giả vờ vẫn đang nỗ lực tìm kiếm tài liệu về thân thế của mình.
Chiếc xe việt dã màu đen phía sau nhà họ Sở lập tức chạy đi, định vị được vị trí của Hỏa Hỏa, dốc toàn bộ sức lực truy đuổi.
Trên đường cao tốc, ánh mắt Hỏa Hỏa dõi theo phong cảnh bên đường, lúc này, một tia sáng mặt trời cắt trên bầu trời, rực rỡ chói lóa, thế giới đẹp như vậy, cô không nỡ rời xa.
Hỏa Hỏa gọi điện thoại cho Diệp Tiểu Phàm trên taxi, bảo anh tới chỗ chủ nhà dưới lầu lấy chìa khóa nhà, giúp cô chăm sóc Tiểu Cát Tử mấy hôm, cô sẽ chuyển tiền vào tài khoản cho anh.
Diệp Tiểu Phàm đồng ý với cô, nhưng bảo cô khi nào về thì đưa tiền cho anh, anh sẽ chăm sóc Tiểu Cát Tử cẩn thận, Hỏa Hỏa đọc được tin nhắn vừa tâm lý vừa ấm áp đó, cô mỉm cười.
Sau ba giờ đồng hồ, cuối cùng đã tới được thành phố lân cận, lúc này Hỏa Hỏa cũng đóng laptop lại. Cô nghĩ có người vào xem hệ thống của tổ chức suốt hai mươi tư giờ, cô vào lâu như vậy không thể nào không bị phát hiện được, cô tìm kiếm tài liệu về thân thế cũng khiến họ tưởng rằng cô chưa tìm ra bí mật thân thế của mình.
Đằng sau chiếc taxi chở Hỏa Hỏa chừng hơn trăm mét, một chiếc xe việt dã màu đen nhanh chóng đuổi tới.
Xuống khỏi đường cao tốc, Hỏa Hỏa bảo tài xế cho cô xuống ở vị trí trung tâm thành phố là được, Hỏa Hỏa quyết định tìm một nơi ít người, nếu như nhóm người đó thực sự tới giết cô, vậy thì chắc chắn sẽ tìm mọi cách để tìm được cô.