Trên ban công, Lục Tuấn Hiên liên tục thể hiện sự cuốn hút của hắn, Emily dường như dần dần có thiện cảm với hắn, trao đổi cho nhau số điện thoại, hơn nữa Emily còn đồng ý để hắn đưa cô về khách sạn.
Khoảng mười giờ tối, xe của Lục Tuấn Hiên dừng ở cửa khách sạn năm sao, nhìn thân ảnh cao gầy của cô bước xuống xe, Lục Tuấn Hiên lập tức xuống xe, phục vụ tận tình chu đáo tiễn cô vào trong.
Mãi cho đến khi Emily bước vào thang máy, Lục Tuấn Hiên mới nhẹ nhõm thở dài một hơi. Hắn có thể cảm nhận được Emily có thiện cảm với hắn, điều này có nghĩ là chỉ cần hắn tấn công mãnh liệt, Emily không chừng sẽ gả cho hắn.
Lục Tuấn Hiên tức giận mà bóp vỡ điện thoại. Thẩm Quân Dao được voi đòi tiễn khiến hắn vô cùng căm tức. Trước đây hắn có thể làm ngơ cho qua, nhưng hiện tại không thể nào, nếu như hắn quyết định theo đuổi Emily, nhất định phải độc thân mới đủ thành ý. Bằng không với thân phận của Emily, hơn nữa là người có gia thế, tuyệt đối không lựa chọn hắn.
Sự bức bách của Cung Dạ Tiêu khiến hắn không thể không làm công tác chuẩn bị, hắn sợ Cung Dạ Tiêu đột ngột ra tay.
Chết tiệt, xem ra hắn nhất định phải tìm Thẩm Quân Dao để làm tốt công tác tư tưởng, kí lên tờ giấy ly hôn.
Mười rưỡi.
Nhà họ Dạ
Hôm nay, Cung Muội Muội đã đem quần áo của mình đến, cô chọn một bộ đồ ngủ màu tím nhạt. Bước ra từ phòng tắm, cô nhìn thấy Dạ Lương Thành cởi trần thân trên, dựa vào ghế sô pha đọc sách. Hắn ngước mắt nhìn cô.
Ánh mắt hai người giao nhau, dường như có ngọn lửa đang được nhen nhóm lên.
Nụ hôn trên núi hôm nay có chút không kiểm soát. Lúc này, trong không gian yên tĩnh của màn đêm, dường như càng được bao phủ bởi không khí vô cùng thần bí.
Cung Muội Muội cắn môi, trong lòng bắt đầu luẩn quẩn một việc, ý của bác sĩ là không nên để hắn vận động mạnh, cho nên mặc dù cô đã chuẩn bị kĩ lưỡng, nhưng hình như cũng không thể!
“Em muốn ngủ, anh muốn ngủ chưa?” Cung Muội Muội hỏi hắn.
“Ừm! Ngủ thôi! Cùng nhau ngủ.” Dạ Lương Thành gấp quyển sách lại, đứng dậy bước đến bên giường. Cùng Muội Muội lúc này đang sắp xếp lại gối, cơ thể cô lùi một bước về phía sau liền lùi vào trong lòng người đàn ông. Hai cánh tay rắn chắc của hắn ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô.
Cơ thể Cung Muội Muội đột nhiên căng thẳng, cô buốt một ngụm nước bọt, năm nay cô đã 25 tuổi, cho nên cô cũng không lưu tâm mà cùng hắn thân mật.
“Chuyện đó... chúng ta nên đi ngủ thôi!” Cung Muội Muội đưa tay nắm chặt lấy tay hắn, nhưng lại phát hiện ra tay của hắn nắm rất chặt, cơ bản không muốn buông.
Cung Muội Muội hết cách, cô chỉ còn cách quay đầu nhìn. Vừa mới quay đầu, nụ hôn nồng nhiệt của người đàn ông hạ xuống, Cung Muội Muội mở to mắt, cơ thể run rẩy, hô hấp trở nên khó khăn.
Người đàn ông cơ bản không cho cô cơ hội từ chối, cách tay cường tráng kéo nhẹ, cả thân thể cô đã nằm trong lòng hắn. Hắn nhẹ nhàng nhấc bổng thân thể cô lên đặt vào giường, nụ hôn càng trở nên mãnh liệt.
Chẳng bao lâu sau, Cung Muội Muội bị hắn hôn đến mức mặt đỏ tía tai, cô đẩy đẩy hắn, hơi thở gấp gáp. Dạ Lương Thần cuối cùng cũng có lương tâm mà rời khỏi bờ môi cô, hơi hơi nâng người lên quan sát cô.
“Không... không được... bác sĩ nói không thể.”
“Vậy em có muốn không?” Dạ Lương Thành không để ý tới lời của bác sĩ, hắn chỉ muốn biết cảm giác của cô hiện tại.
Cung Muội Muội thở hổn hển, nhìn vào ánh mắt thâm thúy như bầu trời đêm của hắn, cô không thể nào nói dối được, chỉ đành chu cái miệng nhỏ xinh thật thà trả lời: “Muốn.”
Dạ Lương Thành nở nụ cười trầm thấp, cô nhóc cũng coi như thành thực.
“Nếu đã muốn như vậy, anh làm sao có thể không cho em?”
“Nhưng...”
“Không nhưng gì hết, tối nay em yên tâm, tôi sẽ làm em thỏa mãn.”
“Em lo lắng thân thể anh!” Cung Muội Muội không nói gì chỉ cười, quả nhiên suy nghĩ của đàn ông và phụ nữ không cùng nằm trên một đường thẳng.
Giờ khắc này trong đầu người đàn ông này đang nghĩ gì?
Đương nhiên trong đầu toàn là hình dáng của cô.
Nụ hôn nồng cháy lại một lần nữa bao phủ xuống, Cung Muội Muội cơ bản không có quyền từ chối. Đáng chết, cô phát hiện bản thân mình khát vọng người đàn ông này còn hơn cả tưởng tượng.
Một cuộc vận động đầy kích tình kéo dài đến tận nửa đêm.
Sáng sớm.
Cung Muội Muội xoay người, theo bản năng ôm lấy người đàn ông bên cạnh, nhưng chỉ sờ thấy một bên giường trống rỗng, cô lập tức mở to mắt kinh ngạc, người đàn ông bên cạnh quả nhiên đã không còn ở trên giường nữa.
Cô liếc nhìn thời gian, mới có 8 giờ sáng! Hắn đã đi đâu.
Cung Muội Muội không khỏi ngồi dậy, lúc cô đứng ở cửa sổ tầng hai liền nghe thấy tiếng thở nhẹ ở ngoài cửa. Cung Muội Muội cúi người xuống nhìn, thấy Dạ Lương Thành đang đấm vào bao cát luyện quyền anh.
Cung Muội Muội bị dọa hết hồn, người đàn ông này nghiễm nhiên không nghe lời khuyên, nhanh như vậy đã bắt đầu tập luyện rồi sao?
Nhưng mà nghĩ đến tối qua, khóe miệng Cung Muội Muội đầy ý cười, ngọt ngào thỏa mãn.
Trình Ly Nguyệt vừa mới sáng sớm đã nhận được điên thoại của con trai dì Mai, vì tuổi đã cao cho nên dì Mai đột nhiên mắc bệnh nặng, rất có thể nguy hiểm đến tính mạng, dì Mai hi vọng trước khi chết có thể gặp mặt cô một lần.
Trái tim Trình Ly Nguyệt căng thẳng, dì Mai chính là người thân của cô, năm đó cô cùng đường mạt lộ, chính bà là người thu nhận cô, còn giúp cô chăm sóc con trai lớn bằng chừng này.
Trình Ly Nguyệt lập tức đi ra nước ngoài thăm bà, dì Mai cũng nói trong điện thoại không nên đem con theo, tình trạng của bà hiện giờ không thích hợp để con trẻ nhìn thấy.
Trình Ly Nguyệt nghe xong nước mắt rơi lã chã, cô quyết định không mang theo Tiểu Trạch, lập tức bay đến nước R.
Cung Dạ Tiêu quyết định đi cùng cô, vào những lúc như thế này tâm tình của cô trở nên vô cùng yếu đuối, hắn nhất định phải ở bên cô.
Thằng bé vô cùng hiểu chuyện mà đồng ý ngoan ngoãn ở nhà với ông bà nội, cậu bé cho rằng bà Mai chỉ mắc bệnh nhẹ mà thôi.
Nói đi là đi, trên máy bay, tâm trạng của Trình Ly Nguyệt vô cùng suy sụp, lúc này cô hồi tưởng lại lúc bản thân không nơi nương tựa, lúc đó sự ấm áp của dì Mai khiến cô cảm giác giống như tình mẫu tử, khiến trái tim cô như tìm được bến đỗ.
Cuộc hành trình 9 tiếng đồng hồ, vừa xuống máy bay, Trình Ly Nguyệt và Cung Dạ Tiêu lập tức chạy đến bệnh viện, dì Mai nằm ở phòng cấp cứu, biểu hiện vô cùng suy nhược tiều tụy, bởi vì chức năng cơ thể giảm sút, tim của bà cũng không thể chống đỡ nổi.
Cho dù có thay tim thì cũng không kịp nữa, bởi vì nhiều bệnh phát tác, tình hình nghiêm trọng đến nỗi bác sĩ cũng từ bỏ việc cứu chữa.
Trước giường bệnh, Trình Ly Nguyệt nắm chặt tay dì Mai, khuôn mặt đầm đìa nước mắt.
“Ly Nguyệt, chăm sóc tốt cho Tiểu Trạch, phải sống cho thật tốt.”
Trình Ly Nguyệt khóc thút thít, nắm chặt lấy tay bà nói: “Dì Mai, có một tin con còn chưa kịp báo cho dì, con tìm thấy mẹ ruột của con rồi.”
“Tìm thấy rồi? Thật sao? Vậy thì tốt quá, ít nhất con còn có người thân.” Trong đáy mắt dì Mai hiện lên sự vui mừng.
Tiền đề là hắn nhất định phải ly hôn, Lục Tuấn Hiên trở lại xe, cầm lấy điện thoại gọi vào số di động của Thẩm Quân Dao.
“Nếu như anh muốn nói đến chuyện ly hôn thì anh đừng gọi nữa, tôi không ly hôn.” Thanh âm phẫn nộ của Thẩm Quân Dao truyền đến.
“Quân Dao, chúng ta dễ hợp dễ tan, anh đồng ý cho em hai trăm tỷ tiền ly hôn, chỉ cần em kí tên, anh lập tức chuyển khoản chi em.” Người không bao giờ chịu thỏa hiệp như Lục Tuấn Hiên lại có ý nghĩ thỏa hiệp.
Thẩm Quân Dao trầm tư vài giây: “Hai trăm tỉ quá ít, ít nhất phải cho em một nghìn tỷ.”
“Tôi lấy đâu ra nhiều tiền nhàn rỗi như vậy, nhiều nhất có thể thêm được thêm một trăm tỷ nữa, nếu như cô không chịu kí tên, thì cái gì cũng đừng nghĩ đến nữa.”
“Lục Tuấn Hiên, có phải anh có bạn gái mới rồi không?”