Hiện nay, anh ta thật sự giết người rồi, đã giết chết người phụ nữ mà lúc đó anh ta yêu nhất, cô ta cảm thấy thật sự may mắn, Thẩm Quân Dao đã đem cô ta đẩy ra xa khỏi người đàn ông ác ma này, nếu không, cô ta sẽ không giám tượng tượng việc mình và người đàn ông Lục Tuấn Hiên này sẽ sống với nhau cả đời như thế nào.
Cuộc sống hiện tại đã làm cho sự tức giận năm đó của cô ta tiêu tan mất dạng rồi, cô ta đã có một đứa con trai kháu khỉnh, còn có một người đàn ông thương yêu cô ta, cô ta còn tìm được người mẹ ruột của mình.
Cô ta không có gì báo oán cả, cảm giác ông trời vì bạn đóng một nửa cánh cửa lớn, nhất định sẽ mở cho bạn một cánh cửa sổ.
Sau nửa tiếng đồng hồ, xe của Cung Dạ Tiêu đỗ bên dưới Thành Bảo, gần đây vị giác của Trình Ly Nguyệt không được ngon miệng, anh ta đã đưa cô ta đến nhà hàng ở trung tâm thành phố dùng bữa, làm cho tâm trạng của cô ta tốt hơn một chút.
Trình Ly Nguyệt ở trong nhà hàng, chọn lựa một số món có vị để ăn, nhưng cũng không ăn được nhiều, đối với việc thẩm vấn buổi chiều, cô ta cũng hoàn toàn bình tĩnh, đã từng trải qua bao nhiêu việc như vậy, cộng thêm cô ta với Thẩm Quân Dao cũng đã không còn thù hận, cô ta đương nhiên không sợ gì cả.
Hai giờ chiều, Cung Dạ Tiêu đưa Trình Ly Nguyệt đế Cục Công an, thân thế Hoàng thất của Trình Ly Nguyệt không công khai, đến khi Cung Dạ Tiêu xuất hiện, không biết như thế nào mà đến tai của Cục trưởng, khi Trình Ly Nguyệt vào trong thẩm vấn, ông ta đi ra chào hỏi Cung Dạ Tiêu, nói chuyện vài câu, trong câu nói của ông ta hoàn toàn khách khí kính trọng.
Đã là đại thiếu gia của gia tộc lớn ở thành phố này, cộng thêm sự cống hiến không ít đối với quốc gia và xã hội này của Cung Dạ Tiêu, đích xác sẽ phải nhận được sự kính trọng của người khác.
Trình Ly Nguyệt ngồi xuống trước đèn có ánh sáng rất mạnh, mắt của cô ta bị kích thích, cô ta chớp mắt liên tục, nhìn hai sỹ quan Cảnh sát nam đối diện, thần thái nghiêm túc.
Cô Trình Ly Nguyệt, mời cô giới thiệu trước về mỗi quan hệ của cô với người bị hại là cô Thẩm Quân Dao.
Chúng tôi sáu năm trước đã từng có mỗi quan hệ bạn bè rất tốt, khi tôi vào kỳ hai của năm thứ ba đại học, chúng tôi trở thành bạn tốt của nhau, thường xuyên ở bên nhau, sau đó tôi được gả cho người chồng trước là Lục Tuấn Hiên, sau đó mỗi quan hệ giữa chúng tôi trở nên rất phức tạp.
Bà Trần Hà mẹ của Lục Tuấn Hiên nói, năm đó cô ngoại tình trước, cho nên mới ly hôn Lục Tuấn Hiên đúng không?
Vụ việc ngoại tình đó là do anh ta và Thẩm Quân Dao hợp tác bày trò hại tôi, đương nhiên sự việc đã xảy ra rồi, với lại đã xảy ra qua nhiều năm, tôi đã không còn để ý đến rồi.
Nếu như thật sự là do bọn họ bày trò hãm hại cô, giống như sự việc nghiêm trọng như này, mặc dù sự việc đã qua nhiều năm, tại sao cô lại không còn để ý đến nữa?
Trình Ly Nguyệt hé môi cười, hai sỹ quan cảnh sát trẻ ngồi đối diện đều bị mất tập chung một hồi, nụ cười của Trình Ly Nguyệt, thanh nhã như Cúc, cộng thêm khuôn mặt đẹp đẽ sạch sẽ của cô ta, dưới ánh sáng mạnh của đèn, mặc nhiên vẫn hoàn hảo, đẹp đến nỗi làm cho người khác nghẹt thở.
Tại sao tôi lại không để ý nữa? Bởi vì năm đó bọn họ bày trò hãm hại tôi, do ngẫu nhiên một nhân tố nào đó, tôi đã không bị vào tròng của bọn họ, mà là phát sinh quan hệ với một người đàn ông khác, đồng thời tôi đã sinh hạ một người con với người đàn ông đó, người đàn ông đó đến nay, anh ta bây giờ chính là bố của con tôi, cũng là chồng sắp cưới của tôi.
Vậy chúng tôi có thể hỏi, chồng sắp cưới của cô hiện đang ở đâu không?
Anh ta đang ở bên ngoài.
Anh ta tên là gì?
Anh ta tên là Cung Dạ Tiêu.
Hai sỹ quan Cảnh sát đang ghi chép nội dung thẩm vấn lên quyển sổ, lập tức ngẩng đầu lên, trong đó có một người kinh ngạc nói, “Chính là ông Cung Dạ Tiêu người giàu nhất thành phố này?
Ông ta đã là người giàu nhất thế giới rồi.” sỹ quan cảnh sát còn lại bổ sung thêm một câu, ánh mắt của hai người đều cảm thấy rất sốc.
Hóa ra, người con gái đẹp như vậy chính là vợ sắp cưới của Cung Dạ Tiêu.
Vậy cô năm đó đối với sự việc bọn họ mưu hại cô ngoại tình, không quan tâm một chút nào sao? và tôi nghe Trần Hà nói, Thẩm Quân Dao và cô nửa năm đến một năm trước, đều còn khúc mắc.”
Đúng, lúc đó tôi làm ở Cục Thiết kế Trang sức đá quý, cô ta là khách của tôi, cô ta đã từng rất nhiều lần làm khó tôi, chúng tôi cũng đã trải qua rất nhiều việc không vui vẻ gì.
Cô ta còn mang thai giả hãm hại cô một lần.
Đúng, cô ta hãm hại tôi, nhưng bị tôi phát hiện, lật tẩy thông tin mang thai giả của cô ta, dẫn đến cô ta và Lục Tuấn Hiên ly hôn, từ lần đó về sau, tôi và cô ta chưa gặp lại nhau, cũng không biết tình hình gần đây của cô ta như nào, tôi nghe thấy tin tức của cô ta cũng là tình cờ ở trên mạng, ngẫu nhiên nhìn thấy tin tức thất lạc của cô ta, tôi thất sự rất sốc.
Hai sỹ quan Cảnh sát nhìn nhau, trong đó có một người hỏi, “Cô Trình, vậy xin hỏi cô vớiThẩm Quân Dao đã quen nhau bao nhiêu năm rồi, người có khả năng bất lợi đối với cô ta nhất là ai?
Trình Ly Nguyệt đương nhiên biết người đó là ai, nhưng cô ta không muốn tham gia vào quá nhiều, cô ta lắc lắc đầu nói. “Tôi với cô ta chỉ tiếp xúc ngoài công việc ra, còn đối với mỗi quan hệ cá nhân của cô ta thì không rõ.
Được, được rồi, nhưng chúng tôi muốn bổ sung triệu tập chồng sắp cưới của cô, cô có thể nói với ông ta được không?
Đương nhiên là được.” Trình Ly Nguyệt hoàn toàn hợp tác, vì đây là công việc của Cảnh sát.
Sau khi Trình Ly Nguyệt đi ra ngoài, Cung Dạ Tiêu đang ở phòng chờ đợi cô ta, nhìn thấy cô ta đi ra, anh ta lập tức đứng dậy, thương sót đưa tay ra đỡ lấy cô ta, “Thế nào rồi?”
Em đã thẩm vấn xong rồi, nhưng Cảnh sát muốn anh đi vào một chút. Trình Ly Nguyệt nhìn anh ta nói.
Cung Dạ Tiêu hơi cau mày, Trình Ly Nguyệt không nhịn được cười vỗ nhẹ vào ngực của anh ta, “hợp tác một chút đi, đây là công việc của bọn họ mà.
Cung dạ Tiêu gật gật đầu, “Được, em ở ngoài đợi anh một chút.
Em không sao, em uống chút nước, anh đi vào đi!” Trình Ly Nguyệt cười cười, ngồi xuống ghế.
Cung Dạ Tiêu chỉ vào cốc nước của mình chưa uống, “Uống cốc này của anh đi!
Ừ! Trình Ly Nguyệt bật cười, ngồi xuống vị trí của anh ta, cầm cốc nước của anh ta uống một ngụm. [Thêm "Gác Sách" khi tìm truyện trên google để đọc bản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]
Cung Dạ Tiêu đi vào trong phòng thẩm vấn, hai sỹ quan Cảnh sát trẻ, khi nhìn thấy người đàn ông tuấn tú cao to bước vào, lập tức tim bị dây thắt chặt, mặc dù hôm qua đã thẩm vẫn Lục Tuấn Hiên, cũng là nhân vật trong danh sách giàu có, nhưng thời khắc này, ngồi đối diện bọn họ, là người giàu nhất thế giới.
Cái áp lực này chỉ nghĩ thôi cũng biết, nhưng vì tất cả trách nhiệm công việc, bọn họ cũng chỉ có thể cứng da đầu lại, đem lần lượt các vấn đề muốn thẩm vấn ra.
Cung Dạ Tiêu hoàn toàn hợp tác, cũng không có khinh thường, cũng không có ngạo mạn, mà hợp tác trả lời lần lượt hết các câu hỏi của cảnh sát.
Chỉ khi anh ta đi ra ngoài, Cục trưởng lại xuất hiện, lại nói chuyện một hồi với Cung Dạ Tiêu, bởi vì Cung Dạ Tiêu không có trong danh sách thẩm vấn, Cung Dạ Tiêu cũng không để ý gì, anh ta bây giờ chỉ muốn đưa Trình Ly Nguyệt ra ngoài, vì sợ cô ta người phụ nữ mang thai, ở Cục Cảnh sát bị áp lực.
Tuy nhiên, Trình Ly Nguyệt lại hoàn toàn bình tĩnh, trong lòng cô ta, cô ta cũng hy vọng hung thủ có thể bị chịu sự chừng phạt của pháp luật, trả lại công bằng cho Thẩm Quân Dao.
Tất nhiên, nếu như Thẩm Quân Dao thật sự đã chết rồi, vậy nhất định chết rất thảm.