Hắn đưa tay với chiếc ipad ở bên cạnh, vẫn mở đoạn băng theo dõi Mễ Liễu, chỉ thấy trong phòng khách, Mễ Liễu treo một bao cát tập quyền, cô mặc một chiếc áo ba lỗ bó sát người, bên dưới mặc chiếc quần thể thao ngắn, đang tập quyền, từ trong video, có thể thấy tốc độ ra đòn của cô vô cùng nhanh.
Tịch Phong Hàn khẽ thở dài, xem ra lần kiểm tra vệ sĩ này đối với cô rất quan trọng, vậy mà, hôm nay hắn lại căn dặn bên kiểm tra, nhất định phải cho cô dừng ở giữa đường, hắn không hy vọng cô được gia nhập vào đội vệ sĩ riêng của mình.
Không phải là tránh né cô, mà là, hắn không hy vọng tính mạng của cô một lần nữa lại vì mình mà lãng phí.
Chỉ cần cô bị đánh hạ, thì hắn có thể sắp xếp cho cô vào đội nữ vệ sĩ ở phủ tổng thống, phụ trách bảo vệ nơi mà hắn hay đến, độ nguy hiểm không tính là quá cao, ít ra không phải đi bên cạnh hắn, không phải trở thành mục tiêu của những thành phần nguy hiểm ngoài kia.
Mà sắp xếp cô vào đội vệ sĩ, cũng là vì để cuộc sống của cô có thể nằm trong tầm kiểm soát của hắn, bởi vì cô rốt cuộc vẫn là một nhân tố bí ẩn.
Tịch Phong Hàn nhìn trong video, cho dù mồ hôi có ướt đẫm, người con gái đó cũng vẫn không chịu dừng lại, hắn khẽ nhíu lông mày, cô rõ ràng là tập luyện đến cực hạn rồi, nếu còn đánh tiếp thì tay có chắc chắn sẽ bị chảy máu.
Hắn cầm lấy chiếc điện thoại bên cạnh, trực tiếp gọi cho Mễ Liễu, mà trong video, anh vừa đúng lúc nhìn thấy cô nghe được tiếng chuông điện thoại, liền bước lại nghe.
"Alo!" Giọng nói của cô gái đối diện lộ ra một chút gợi cảm của hơi thở.
Tịch Phong Hàn giả bộ không biết cô đang luyện tập, hắn cố ý hỏi: "Cô đang làm gì đó? Tại sao lại thở gấp như vậy?"
" Tôi đang tập quyền, có chuyện gì sao?"
"Muộn thế này rồi, mà cô vẫn còn đang tập sao? Tập lâu chưa?”
"Cũng không lâu lắm."
Tịch Phong Hàn âm thầm giận giữ, hắn biết thừa tám giờ cô đã bắt đầu luyện tập, ước chừng cũng đã luyện được ba tiếng, chẳng lẽ đối với cô mà nói, vậy vẫn chưa phải là lâu sao?
"Tiểu Liễu, đừng ép mình qua, mọi chuyện để thuận theo tự nhiên đi" Tịch Phong Hàn dặn dò một tiếng
"Anh yên tâm, tôi sẽ nắm chắc cơ hội này, tôi nhất định phải đi bên cạnh anh, bảo vệ anh."
Bên tai của Tịch Phong Hàn là giọng nói kiên định của cô gái này, mà trong video, cũng có thể nhìn được biểu cảm khiên nghị không khuất phục lộ ra trên khuôn mặt cô.
"Tại sao cô cứ nhất định muốn ở bên tôi, bảo vệ tôi?" Giọng nói của Tịch Phong Hàn khàn đi mấy phần, lẽ nào người con gái này vẫn còn nhớ tình cảm trước đây đối với hắn sao?
Trong video, biểu cảm của Mễ Liễu lộ ra một tia nghi ngờ, cô cắn nhẹ môi: "Không biết, nhưng tôi luôn có một lòng tin là như vậy."
Trái tim của Tịch Phong Hàn hơi ghìm lại mấy phần, hình như hắn và cô gái này sau lần đụng phải đêm hôm đó, liền có một sợi dây vô hình gắn kết hai người, ràng buộc lẫn nhau, đây dường như có thể gọi là xiềng xích giữa hai người!
"Sao anh lại gọi điện muộn như vậy? Có chuyện gì sao?" Mễ Liễu ở đầu dây bên kia hỏi.
"Không có gì, chỉ là muốn hỏi cô đã đi ngủ hay chưa thôi! Sáng mai chín giờ trợ lý của tôi sẽ đưa cô đến nơi kiểm tra, thời gian kiểm tra là mười năm ngày, Tiểu Liễu, nếu thật sự không được, thì cô có thể lựa chọn từ bỏ."
"Tôi nhất định sẽ không buông tay." Ánh mắt của Mễ Liễu khi nói xong câu này, từ trong video có thể thấy dường như có vài phần phức tạp.
Lồng ngực của Tịch Phong Hàn có cảm giác như bị thắt lại, cô thật sự tình nguyện vì anh mà không màng tới lần kiểm tra khốc liệt này?
"Cảm ơn anh đã quan tâm, tôi sẽ đi nghỉ sớm, tạm biệt." Nói xong, cô gái ở đầu bên kia liền dập điện thoại trước.
Qua đoạn video, Tịch Phong Hàn thấy cô lại một lần nữa xé một sợi dây trắng, quấn chặt quanh cổ tay và nắm tay, đi về phía bao cát, rồi tiếp tục những vòng đấm đá.
Tịch Phong Hàn lặng lẽ ngồi trên chiếc sofa, nhìn người con gái đang nghiến răng để phát ra âm thanh, nhìn cô ra những nắm đấm cực mạnh, một đấm rồi rất nhanh lại một đấm đấm lên bao cát.
Mà anh có thể cảm nhận được, sự nỗ lực này của cô có chút liên quan đến anh!
Mặc dù việc mất đi trí nhớ, dường như cũng không thể hoàn toàn làm mất đi những cảm giác giữa hai người.
Tịch Phong Hàn nhìn người con gái trong video, hàng mi dài nhẹ nhàng bao chùm một tầng u ám, đôi môi mỏng khẽ lẩm bẩm. "Hỏa Hỏa, anh nên làm gì với em bây giờ?”
Tối nay, vợ sắp cưới của Tịch Phong Hàn, Dương Vân Nhược lại mất ngủ, cô nằm trên giường, trong đầu lặp lại nhiều lần những lời nói của Bùi Mạn Lâm, và cả gương mặt của cô gái Giản Hinh kia, mặc dù cô tự thấy rằng mình cũng không kém cạnh gì, nhưng cô gái Giản Hinh này thật sự rất đẹp, trên người cô toát ra một vẻ khiến người khác phải cam tâm khuất phục.
Mà cô nghĩ như thế nào cũng không thể hiểu, tại sao đêm đó Tịch Phong Hàn lại mang vệ sĩ của Bùi Mạn Lâm đi? Hắn đưa cô ấy đi đâu? Điều này thực sự làm cô cảm thấy bất an.
Từ lúc cô và Tịch Phong Hàn quen biết đến nay, tình cảm của hắn dường như đã bị đông lại, không hề có một chút dao động, dường như không thể nào có thể đi vào trái tim anh, là một người phụ nữ, giác quan thứ sáu của cô cũng rất nhạy bén, cô có cảm giác rằng, người đàn ông này đã có một mối tình rất sâu đậm, chỉ là, người con gái hắn yêu sâu sắc đên như vậy bây giờ đang ở đâu?
Lẽ nào, người con gái đó đã không còn trên thế giới này nữa? Nếu không, với quyền thế và năng lực của hắn cho dù người con gái kia có chạy đến chân trời góc biển, thì hắn cũng có thể đem cô trở về, giữ lại bên cạnh mình!
Người con gái tên Giản Hinh này thật sự khiến Dương Vân Nhã cảm thấy nguy hiểm và bất an.
Cô phải điều tra rõ ràng, giữa cô gái Giản Hinh này và Tịch Phong Hàn, rốt cuộc có mối quan hệ như thế nào, hay hắn chỉ đơn thuần là đưa cô ta đến một nơi nào đó.
Sáng sớm.
Tịch Phong Hàn mở mắt, chiếc ipad ngay nên cạnh, hắn với tay mở ra đoạn video, bỗng nhiên nhìn thấy Mễ Liễu đang cởi quần áo, toàn thân đều sưng đỏ bước vào nhà tắm, bóng lưng nhỏ nhắn nhanh nhẹn, đôi mắt sâu của Tịch Phong Hàn bỗng mạnh mẽ co lại.
Hắn nem chiếc ipad xuống giường, không dám tiếp tục xem nữa, đối với đàn ông mà nói, buổi sáng thực sự là lúc **** mạnh nhất, lúc này, cơ thể vẫn luôn cấm dục của Tịch Phong Hàn, dường như bị lửa đốt cháy một cách mãnh liệt, khiến hơi thở của hắn có phần gấp gáp.
Hắn lật tung chiếc chăn, lập tức chạy vào phòng tắm nước xả lên người.
Đúng chín giờ, chiếc xe của Trì Dương đã xuất hiện trước sân nhà Mễ Liễu, hắn gọi điện thoại bảo cô ra ngoài, Mễ Liễu cả người mặc bộ quần áo thể thao, mái tóc dài được buộc gọn gàng sau gáy, cả người toát lên tư thế oai hùng đến mê người, cô từ nhỏ được được sự giáo huấn của quân đội, cho nên, ngay cả đã mất đi trí nhớ, dáng vẻ của cô vẫn rất kiên cường, khiến người ta cảm giác được một cái đẹp không thể lẫn vào đâu được.
Trì Dương biết cô đã mất đi trí nhớ, hắn hi vọng, trí nhớ của cô sẽ mãi mãi bị mất đi, như vậy, cho dù là cô có ở bên cạnh ngài tổng thống, thì hắn cũng không phải lo lắng cô sẽ trở thành mối nguy hiểm.