Mục lục
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù tâm tư Hạ An Ninh có đơn thuần hơn nữa cũng có thể cảm nhận thấy các tiểu thư quầy lễ tân dùng ánh mắt khác thường nhìn cô, cô không khỏi trừng mắt nhìn, lại một lần nữa lễ phép hỏi,"Xin chào, xin hỏi tôi làm thế nào có thể lên tìm ngài Cung Vũ Trạch hay không?"

"Vị tiểu thư này, lẽ nào cô không biết quy tắc của những công ty lớn như chúng tôi sao? Cung tổng của chúng tôi ngày ngày bận rộn,lộ trình mỗi ngày sắp xếp rất chặt chẽ, cô cho rằng cô muốn gặp là có thể gặp được ngài ấy ngay sao?"

Hạ An Ninh cắn môi nói,"Nhưng mà, anh ta nói tôi có thể tìm anh ta."

"Có phải tối qua cô nằm mơ rồi không? Mơ thấy Cung tổng của chúng tôi gặp cô? Tiểu thư, hiện tại đã là ban ngày rồi, mơ ít đi được không?"

Một cô lễ tân không khách khí trả lời, bởi vì cô ta chính là một trong những người điên cuồng thầm mến Cung Vũ Trạch, cô ta mỗi ngày chỉ cần có thể đợi ở đại sảnh, nhìn thấy khuôn mặt Cung Vũ Trạch sẽ có thể vui vẻ cả ngày.

Hạ An Ninh đột nhiên nhớ tới, hình như Cung Vũ Trạch có nói qua, tới dưới lầu của công ty có thể gọi điện thoại cho hắn, vậy mà cô lại quên mất.

Cô cười cười,"Vậy tôi gọi điện thoại cho anh ta!"

Nói xong, cô lấy điện thoại ra, trước ánh mắt kinh ngạc của nhân viên lễ tân, gọi qua điện thoại của Cung Vũ Trạch.

"Alo!" Giọng nói nam trong sáng mê người vang lên.

"Tôi đến sảnh dưới lầu công ty anh rồi, tôi có thể lên gặp anh bằng cách nào đây?" Hạ An Ninh cười hỏi.

"Đến rồi sao? Được, tôi bảo lễ tân đưa cô lên." Nói xong, liền cúp máy.

Lúc Hạ An Ninh cúp máy, liền nghe thấy điện thoạiphía trước cô lễ tân reo lên, đúng cô gái nói cô nằm mơ giữa ban ngày, cô ta trừng lớn mắt, có chút kinh hãi nhận,"Alo, xin chào."

"Đưa cô gái ở đại sảnh tên Hạ An Ninh lên văn phòng tổng." Cuộc gọi này là do trợ lý của Cung Vũ Trạch gọi tới.

Cô lễ tân này lập tức thở ra một hơi lãnh khí, vội vàng đáp,"Được!"

Nói xong, cô lễ tân bỏ điện thoại xuống, nói với Hạ An Ninh ở trước mặt,"Xin hỏi cô là tiểu thư Hạ An Ninh phải không?"

"Đúng vậy, là tôi." Hạ An Ninh vẫn không ghi thù, giọng nói trong veo trả lời.

Vẻ mặt của nhân viên quầy lễ tân nóng lên,"Mời tiểu thư đi theo tôi, tôi đem cô đi gặp Cung tổng."

Màn này khiến một loạt các lễ tân xinh đẹp nhao nhao kinh sợ, hóa ra cô gái này thật sự tới gặp Cung tổng, hơn nữa, còn quen biết với Cung tổng.

Đứng trong thang máy, cô lễ tân không khỏi lén lút đánh giá Hạ An Ninh bên cạnh, đúng lúc thấy khuôn mặt trắng nõn thanh tú, cô gái không khỏi âm thầm thở ra một hơi, thầm nghĩ, vị tiểu thư này có quan hệ gì với Cung tổng chứ?

Hạ An Ninh nhìn chằm chằm chữ số đang biến đổi ở thang máy, nghĩ thầm nơi hắn làm việc ở tầng mấy?

Cuối cùng, thang máy lên tới tầng bảy mươi tám, Hạ An Ninh trợn mắt nhìn, phòng làm việc của hắn được bố trí ở nơi cao như vậy sao?

Lúc cô lễ tân đưa Hạ An Ninh ra khỏi thang máy, trên tầng có trợ lý cao cấp tiến tới đón chào, mười phần cung kính nói với Hạ An Ninh,"Hạ tiểu thư, mời đi theo tôi, Cung tổng đang đợi trong văn phòng."

Đang nói, chỉ thấy phía sau trợ lý, một thân hình thon dài thẳng tắp tao nhã bước tới, Cung Vũ Trạch đích thân đi đến, hắn nói với trợ lý,"Không cần, tự tôi tới là được rồi."

Trợ lý hoảng sợ, quay đầu nhìn hắn, mà vị lễ tân vẫn ở thang máy, cũng mượn cơ hội này gần gũi cảm nhận khí phách cao quý của giám đốc, Hạ An Ninh cười bước tới trước mặt hắn,"Tầng làm việc của anh cao thật đấy!"

Cung Vũ Trạch không khỏi híp mắt,"Cô sợ cao sao?"

Hạ An Ninh gật đầu,"Có một chút!"

Cung Vũ Trạch cười nói,"Yên tâm, tòa nhà này rất an toàn, cô cố gắng đừng nhìn xuống dưới là được."

"Ừ." Hạ An Ninh gật đầu

"Tới phòng làm việc của tôi ngồi đi! Lấy cho cô uống chút nước." Cung Dạ Trạch nhìn khuôn mặt nhỏ của cô ửng hồng, mà cánh môi có chút khô khốc, xem ra khát rồi.

Nói tới điểm này, Hạ An Ninh thật sự cảm thấy khát, cô đạp xe đạp suốt dọc đường, cũng lãng phí không ít sức lực.

"May quá, tôi cũng đang khát đây." Hạ An Ninh cũng không khách khí.

Chỉ là, sau một lúc thưởng thức đại sảnh to lớn thiết kế mang theo âm hưởng hiện đại, cô cảm giác giống như bước vào thế giới công nghệ cao tương lai, trong lòng thầm kinh ngạc.

Thì ra công ty của hắn khí phách, hùng vĩ đến như vậy, mà nơi này cũng không khỏi khiến cô cảm thấy, người đàn ông đi bên cạnh cô, thật sự lợi hại!

"Công ty lớn như vậy mà chỉ có mình anh quản lý sao?" Hạ An Ninh hiếu kỳ hỏi.

Cung Vũ Trạch nhếch lông mày,"Trông coi quản lý rất ít, bình thường tôi chỉ cùng chuyên gia quyết sách những vấn đề cuối cùng."

Hạ An Ninh vẫn thấy hắn cực kỳ lợi hại, với một tòa nhà lớn tựa một đế quốc, bất kì quyết định nào, đều không thể qua loa hoặc có sai sót.

Đi tới phòng làm việc của Cung Vũ Trạch, hắn cầm chiếc cốc tinh xảo rót nước cho cô, Hạ An Ninh cầm lấy uống, Cung Vũ Trạch đi tới bàn làm việc cũng không ngồi xuống ghế, chỉ là cúi người xuống, cầm lấy một phần văn kiện đặt bút ký tên đầy khí chất.

Hạ An Ninh thưởng thức bộ dạng đẹp trai khi làm việc của hắn, đồng thời cũng bị cảnh sắc thành phố rộng lớn bên ngoài cửa sổ hấp dẫn, đứng tại đây đúng là có thể tận hưởng phong cảnh đẹp không gì sánh được!

Sau khi Hạ An Ninh uống xong, cô đứng lên, chậm rãi bước tới bên cửa sổ, định chiêm ngưỡng cảnh vật ở vị trí cao, có lẽ cảnh đẹp đã thu hút được cô, cô vô tri vô giác tiến đến trước cửa sổ.

Cô chìa tay nhẹ nhàng đặt ở lan can, miệng nhỏ cả kinh có chút mấp máy.

Cung Vũ Trạch vừa ký xong, nâng mắt liền nhìn thấy cô đứng ở trước cửa sổ, lông mày của hắn lập tức nheo lại lo âu, hắn buông bút, bước nhanh tới.

Hạ An Ninh sau khi hướng về phương xa, cô dự định nhìn xuống dưới lầu, duỗi cái cổ nhỏ mảnh khảnh xuống, vừa nhìn, sắc mặt trắng bệch, dọa cô đột nhiên lùi về phía sau, nhưng cô không hề phát hiện Cung Vũ Trạch đã đứng ở sau từ bao giờ, điều này khiến cô vừa quay đầu đã dán cả gương mặt nhỏ lên lồng ngực hắn.

Hạ An Ninh vừa mới chạm vào, cơ thể cô đã bị bật ra, cô theo bản năng đưa tay ôm lấy eo hắn, khuôn mặt nhỏ càng chôn vùi chặt.

Cung Vũ Trạch có chút cứng người, nhìn người chủ động lao vào, lại chủ động ôm lấy hắn, hắn hạ mắt xuống, hai con ngươi sáng chói khóa cô lại.

Đầu óc Hạ An Ninh ong ong một mảng, trống rỗng, cô lập tức lùi về sau một bước, khuôn mặt tất thảy đều đỏ lên, ngẩng đầu nhìn hắn,"Xin... Xi lỗi, tôi không biết anh ở đằng sau."

Cung Vũ Trạch vẫn bình tĩnh nhìn cô,"Nếu sợ thì lần sau đừng có tới gần như vậy."

Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, ngay sau đó, trợ lý của Cung Vũ Trạch bưng hoa quả cùng ít bánh ngọt đem vào, còn đem cà phê đến cho hắn.

Hạ An Ninh ngồi trên sô pha, nhìn bánh ngọt làm khéo léo, không khỏi nuốt nước bọt, con gái đối với đồ ngọt đúng là không có một chút chống cự.

"Thử một chút đi." Cung Vũ Trạch lên tiếng.

Hạ An Ninh cầm thìa nhỏ múc bánh ngọt ăn, vừa ăn, vừa ngẩng đầu hỏi,"Ngày nào anh cũng bận sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK