Mục lục
Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mẹ, mẹ đã nhớ lại cả rồi sao?" Trình Ly Nguyệt vui vẻ kích động nhìn bà.

Tịch phu nhân gật đầu, nói một cách chắc chắn," Ừ, mẹ nhớ lại cả rồi, tốt quá, thuốc có tác dụng rồi, đã khôi phục toàn bộ kí ức của mẹ. Ly Nguyệt, kí ức của con cũng có thể khôi phục được rồi."

Trình Ly Nguyệt và Cung Dạ Tiêu nhìn nhau, đây có lẽ chính là tin tức tốt nhất của mẹ, cuối cùng bà cũng có thể nhớ lại toàn bộ rồi.

"Mẹ, cảm ơn mẹ..." Trình Ly Nguyệt ôm lấy bà, kích động đến mức đỏ cả mắt.

Tịch phu nhân khẽ vỗ về cô: "Đứa ngốc, con là máu mủ của mẹ, sao mẹ có thể không nghĩ cho con chứ? Đừng khóc nữa, trôi hết lớp trang điểm bây giờ."

Cung Muội Muội mau chóng đưa cô khăn giấy, Trình Ly Nguyệt vội lau đi khóe mắt, ở bên cạnh, Cung Dạ Tiêu cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh thực sự cảm ơn tình mẹ bao la của mẹ vợ.

Tich phu nhân được Chiến Tây Dương đỡ qua bên cạnh nghỉ ngơi, hơn nữa, kí ức của bà quá nhiều, vậy nên bà cần phải yên tĩnh để tiếp nhận chúng. Lúc này, Cung Dạ Tiêu nhận được điện thoại của Tịch Phong Hàn, anh ta đã tới biệt thự do Cung Dạ Tiêu sắp xếp.

Vì thân phận của anh ta không tiện để lộ ra ngoài, vậy nên anh ta chỉ có thể ở đó nghỉ ngơi tạm. Biệt thự của Lam Ca, đúng tám giờ xe đã tới, vệ sĩ mở cửa xe, ở ghế sau, Lam Ca mặc một bộ tây trang màu xanh nhạt, đẹp trai quyến rũ, Diệp Tiểu Thi cũng đã thay lễ phục màu hồng phớt, tóc xoăn thả đằng sau, trên đầu cũng cài một chiếc kẹp trân châu, vốn tuổi cô cũng nhỏ, nom rất thanh thuần đáng yêu.

Cô có chút căng thẳng, bởi đây là lần đầu Lam Ca đưa cô tới gặp bạn bè, cô sợ mình sẽ làm không tốt.

Đúng chín rưỡi xe đã tới nơi tổ chức hôn lễ, Lam Ca báo tên của mình, được mời vào như khách quý, Diệp Tiểu Thi thầm ồ lên một tiếng, sau đó mới nhìn tấm thiệp trên tay mình, là ảnh của Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt.

"Bạn anh là Cung Dạ Tiêu? Là người giàu nhất ở nước em sao?" Diệp Tiểu Thi tất nhiên biết đến Cung Dạ Tiêu rồi.

Lam Ca khẽ do dự trả lời: "Không, vợ của anh ta mới là bạn anh."

Diệp Tiểu Thi chớp đôi mắt to, cô thực sự rất ngạc nhiên, hóa ra Lam Ca là khách của bên nhà gái. Cô cúi đầu nhìn Trình Ly Nguyệt trên bức ảnh, cười rộ lên: "Cô dâu xinh quá!"

Đột nhiên, Lam Ca nghĩ rằng tuyệt đối không thể để cho Diệp Tiểu Thi biết chuyện đã từng xảy ra giữa anh và Trình Ly Nguyệt, xem ra anh phải gửi tin về đảo trước, để bọn họ im lặng hết thảy.

Nói xong, Diệp Tiểu Thi cũng trầm trồ khen ngợi: "Cung Dạ Tiêu đẹp trai thật đấy."

Bỗng chốc, gương mặt của Lam Ca trở nên căng thẳng trong vài giây. Cung Dạ Tiêu có đẹp trai hay không tất nhiên là hắn rõ, lúc này, nghe Diệp Tiểu Thi tán thưởng như vậy, đột nhiên hắn nổi cơn ghen.

"Anh ta đẹp trai hay anh đẹp trai?" Anh vậy mà lại để tâm đến vấn đề trẻ con này.

Diệp Tiểu Thi khẽ hếch gương mặt nhỏ nhắn lên nhìn anh: "Hôm nay anh ấy là chú rể, tất nhiên là anh ấy đẹp trai hơn rồi!"

Câu trả lời này khiến Lam Ca phun ra một búng máu, hóa ra trong lòng Diệp Tiểu Thi, anh lại chẳng bằng Cung Dạ Tiêu.

"Đợi khi nào anh làm chú rể chắc chắn sẽ đẹp hơn anh ta." Lam Ca lập tức thêm vào một câu.

Lúc này, gương mặt cười của Diệp Tiểu Thi đều đỏ ửng lên dưới ánh mặt trời, cô không dám nói gì nữa.

Đợi anh ấy làm chú rể, thì cô dâu là cô sao?

Lam Ca không muốn xoắn xuýt vấn đề này nữa, anh có lòng tự tin rằng, trong tim Diệp Tiểu Thi chỉ có một người đàn ông là anh, anh cầm tay cô nói: "Đi thôi, anh đưa em đi xem."

Tới trước nhân viên phát kẹo, Lam Ca lấy một viên kẹo dâu, xé giấy ra rồi đưa tới miệng Diệp Tiểu Thi, cô cũng ngượng ngùng ăn, mùi vị thơm thơm ngọt ngọt, tiến thẳng vào tim.

Cách thời gian cử hành vẫn còn sớm, trên bãi cỏ cũng đã được xếp những chiếc bàn hoa văn cầu kỳ để những vị khách nghỉ ngơi, ngắm cảnh đẹp của nơi này. Ở đó có một cái hồ nhân tạo, đẹp đẽ vô cùng, có vài người bạn nhỏ tới chơi, mà ở bên các tân khách mặc những trang phục đắt tiền, ai ai cũng đều đỏm dáng vô cùng.

Lam Ca dắt Diệp Tiểu Thi tới trước một hàng trụ hoa, hoa hồng xanh tươi mới khiến không ít cô gái qua ngắm và chụp ảnh, bởi quá đẹp mà.

Diệp Tiểu Thi cũng khó nén tâm tư thiếu nữ, cô cầm điện thoại chụp vài bức, sau đó đưa điện thoại cho Lam Ca, cô đứng đằng trước, giơ tay số hai rất đáng yêu, Lam Ca chụp vài bức, cô trong những tấm hình thực sự rất đáng yêu, trái tim của Lam Ca cũng loạn nhịp theo.

"Chúng ta cùng chụp một tấm nhé?" Diệp Tiểu Thi hỏi anh.

Lam Ca lập tức đổi thành camera trước, anh có chút cao nên ôm lấy Diệp Tiểu Thi cao lên một chút rồi chụp, khi đang ấn nút chụp, anh lập tức hôn khẽ lên tóc mai của cô, thân mật vô cùng.

Diệp Tiểu Thi xem ảnh, trong tim cũng ngọt như mía lùi.

Mà vào lúc này, cô nghe thấy một giọng tiếng Anh vang lên: "King! Là anh sao? Thật sự là anh sao?"

Ngay sau đó, chỉ thấy từ trong đám người, một cô gái tóc vàng đang hưng phấn chạy qua, sau đó, khi mà Diệp Tiểu Thi còn chưa kịp phản ứng lại, cô gái kia đã ôm chặt lấy Lam Ca.

Diệp Tiểu Thi khẽ giương mắt, mà người con gái đó sau khi ngạc nhiên và vui vẻ quan sát Lam Ca xong lại kiễng chân hôn lên gò má anh một cái: "Chúa ơi! Thật sự là anh rồi! Em còn tưởng là mình nhìn nhầm!"

"Ừ! Annie, sao em lại ở đây?" Lam Ca vừa hỏi vừa đẩy tay cô từ trong lòng mình ra.

"Em tới tham dự hôn lễ với ba mà!" Annie có sự nhiệt tình xen lẫn thoải mái của con gái nước ngoài, cũng có một gương mặt tinh xảo hoàn mĩ, xinh đẹp như búp bê.

Hiển nhiên, từ sự ngạc nhiên và nhiệt tình của cô ta có thể thấy rõ, cô ta cũng có tình cảm không hề ít với Lam Ca.

Tiếng Anh của Diệp Tiểu Thi đạt cấp tám, bọn họ nói tiếng anh lưu loát, cô nghe đều hiểu cả, cô kinh ngạc mà nhìn hai người.

Lam Ca lập tức đẩy Annie sáng một bên, sau đó nhanh chóng nắm lấy tay Diệp Tiểu Thi: "Annie, giới thiệu với em một lát, đây là Tiểu Thi, bạn gái anh."

Tuy nhiên, trong ánh mắt của Annie lập tức có chút chán ghét mà nhìn Diệp Tiểu Thi: "Ôi chao! King, sao anh lại tìm một cô gái châu Á chứ? Anh có chắc hai người hợp nhau không?"

Ý của câu này rõ ràng là không thích Diệp Tiểu Thi, cũng ám chỉ rằng Diệp Tiểu Thi không xứng với Lam Ca, hoặc là, sao ánh mắt của Lam Ca lại kém cỏi tới mức này chứ?

Lam Ca lập tức nghiêm nghị nói: "Annie, mong em hãy chú ý đến ngữ khí của mình."

Annie tất nhiên là nhìn Diệp Tiểu Thi không thuận mắt, bởi cô ta thích Lam Ca mà! Chỉ khổ nỗi anh ấy luôn ở trên đảo, cô chẳng có cách nào để gặp anh thường xuyên, hiện giờ, nếu như cô đã được gặp rồi tất nhiên sẽ không thể bỏ lỡ cơ hội để trao đổi tình cảm với anh rồi. "King, đã lâu không gặp, anh có nhớ em không?" Annie lộ ra nụ cười quyến rũ gợi cảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK