Biết tin này, lập tức Trương Nhất Phàm biết được, Lý Hồng được á, không ngờ lại mai phục một người ở Vĩnh Lâm.
Vĩnh Lâm là nơi Trương Nhất Phàm còn đang do dự mà chưa quyết được, lúc trước sở dĩ hắn không giải quyết vấn đề này, là muốn giao dịch suôn sẻ với Ô Dật Long, chủ yếu là hắn muốn sớm được tiến vào cấp Tỉnh. Cho nên mới không đấu sống chết với Ô Dật Long.
Cũng may mắn là Ô Dật Long biết hối cải, phối hợp với công tác của mình ở Vĩnh Lâm, nhưng với tính tình của Ô Dật Long, ông ta nắm trong tay quyền lực của cả Vĩnh Lâm, người này nếu không thể vì mình mà ra sức, chắc chắn sẽ thành họa lớn.
Mà bí thư Cam ở Vĩnh Lâm, cũng là một lão già không kiên định, không có chủ kiến của mình, hoặc là, trước mặt người hùng mạnh như Ô Dật Long, ông ta không thể giữ vững nguyên tắc của mình. Sau khi Lâm Uyên đến Vĩnh Lâm, cô ta có thể thích ứng với hoàn cảnh ác liệt này sao?
Suy nghĩ của Lý Hồng, đại khái hắn có thể đoán được sơ sơ, nhưng thật sự hắn không ngờ, Lý Hồng lại đi điều tra Diêu Mộ Tình. Lý Hồng là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, suy nghĩ rất cẩn thận, thấy mầm là biết cây.
Diêu Mộ Tình càng không thể ngờ tới, lần này cô ta đến tỉnh thành một chuyến, không ngờ lại bị người con gái là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ lậut xinh đẹp, lạnh lung theo dõi, hơn nữa còn cho người điều tra đáy của cô.
Có lẽ, trời sinh phụ nữ là kẻ thù, lúc Lý Hồng thấy Diêu Mộ Tình, còn có một loại cảm giác khác thường.
Cũng không phải nguyên lý khai thác những người cùng giới, hơn nữa trời sinh Lý Hồng nhạy bén, cô giống như Tống Hạo Thiên, những người cấp trên đều nói Tống Hạo Thiên không sai, thành thục điềm đạm, có phong thái của tướng lĩnh.
Thằng nhóc này rất thủ đoạn đối với cấp trên, đúng là có vài mánh khóe, nhưng Lý Hồng liếc mắt một cái đã nhận ra, người này tâm thuật bất chính. Lúc cậu ta muốn tiếp cận Lý Hồng, Lý Hồng đã ra sức bác bỏ.
Thậm chí tình nguyện ở chung với Trương Nhất Phàm, cũng không muốn là người phụ nữ của Tống Hạo Thiên.
Lâm Uyên đi rồi, mấy ngày nay tạm thời Lý Hồng không có tìm thư kí mới.
Trương Nhất Phàm đến gõ cửa, Lý Hồng ngồi ở trong phòng làm việc của mình đang hệ thống toàn bộ kế hoạch trong suy nghĩ của cô. Lý Hồng suy nghĩ, phải trong bộ máy ở tỉnh Tương thành lập một đội quân kiên cố, để củng cố địa vị của Lý Thiên Trụ ở tỉnh Tương. Đương nhiên, là truyền nhân của Lý hệ, cô ủng hộ Lý Thiên Trụ cũng không có gì đáng nói.
Kỷ luật Tỉnh vốn do bí thư Tỉnh ủy trực tiếp quản lý, Lý Thiên Trụ đặt cô ở vị trí này, chắc chắn là có lý do riêng. Hơn nữa hoàn cảnh của Lý Hồng, ở tỉnh Tương căn bản là không thể di chuyển.
Lúc Lý Thiên Trụ làm Chủ tịch Tỉnh, cố gắng phá triển kinh tế, nhưng ông ta làm bí thư Tỉnh ủy, ông ta đã nắm toàn bộ công tác chính trị ở tỉnh Tương. Đương nhiên, ông ta vẫn luôn chú ý đến sự phát triển kinh tế ở tỉnh Tương, đúng lúc sẽ chỉ ra những điều còn thiếu sót.
Trương Nhất Phàm trở nên tiên phong, phối hợp tương trợ cùng với Thẩm Hoành Quốc, một người tràn đầy lòng hăng hái, một người thì điềm đạm, chắc chắn có dư, sự kết hợp như vậy, đương nhiên sẽ trở thành bộ máy lãnh đạo tốt nhất.
Để cho Lâm Uyên đi rồi, Lý Hồng đang xem xét chuyện chọn người làm thư ký.
Lúc Trương Nhất Phàm gõ cửa, mới đầu Lý Hồng không có nghe thấy, cho đến lần hai, Trương Nhất Phàm đứng trước cửa hô,
- Bí thư Lý có ở đó không?
Vốn là một người lịch sự, chưa được người khác cho phép Trương Nhất Phàm sẽ không lỗ mãng xông vào, nghe thấy giọng nói của Lý Hồng, hắn mới đầy cửa đi vào.
- Bí thư Lý khỏe chứ!
Trương Nhất Phàm cười cười bước vào, Lý Hồng nhìn hắn một cái,
- Tự mình rót trà nha.
- Có ai tiếp đón khách giống em không?
Lý Hồng mỉm cười,
- Anh cho rằng vào Ủy ban Kỷ luật, còn giống như ở cấp Chính phủ của các anh sao? Hơn nữa tự anh xông tới mà.
Trong quan trường mọi người nói, vào được Ủy ban Kỷ luật chỉ có hai trường hợp, một là vào Ủy ban Kỷ luật để công tác, ngoài ra chính là nói chuyện.
Một khi bị Ủy ban Kỷ luật kêu đi nói chuyện, đều không phải là chuyện tốt, cho nên Lý Hồng mới nói như vậy.
Trương Nhất Phàm bất đắc dĩ, chỉ còn biết tự mình rót trà, lại rót thêm miếng nước cho Lý Hồng.
- Ứng cử viên cho chức thư ký còn chưa suy xét xong sao?
- Anh có ai à?
Lý Hồng nhìn hắn.
- Không có!
Lúc này Trương Nhất Phàm chắc chắn không nhúng tay bậy, những bất đồng trước kia, lúc trước Lý Hồng chỉ là Chủ tịch thành phố, mình là bí thư, bây giờ Lý Hồng đã là Ủy ban Kỷ luật, nếu mình sắp xếp người mình bên cạnh cô, sẽ không có phúc.
Đương nhiên, nếu Lý Hồng thật sự có suy nghĩ này, Trương Nhất Phàm sẽ cố gắng hết sức.
Trong thiên hạ người có thể làm thư ký rất nhiều, quan trọng là muốn tìm một thư ký mà Lý Hồng thích, còn phải làm được vie5c, độ khó có vẻ lớn hơn.
Lý Hồng không thích vào phòng của cô thư ký, cô muốn chính mình tìm hiểu, tốt nhất là hạt trâu trong bụi trần, càng dùng càng trơn bóng mê người.
Lý Hồng cũng không có hỏi đến cùng, cô lấy quyển vở trong tay, không để ý đã khép lại.
- Lâm Uyên là một kho tài liệu tốt, em nghĩ về sau cô ấy sẽ là một cán bộ kiểm tra Kỷ luật tốt nhất, bởi vậy mới quyết định để cô đi học tập chút.
Trương Nhất Phàm nói:
- Cô ấy ở cùng với em, đã thay đổi rất nhiều. Không còn tính trẻ con như trước kia.
Lý Hồng nói,
- Tính tình của cô ấy, còn không phải có người chiều chuộng sao?
Cô nói chính là Trương Nhất Phàm, trước kia chỉ cần Lâm Uyên muốn gì, Trương Nhất Phàm là thư ký của Lâm Đông Hải, đương nhiên cố gắng thỏa mãn. Lúc trước Lâm Uyên có chút kiêu ngạo của đại tiểu thư, cũng không gây khó dễ cho thư ký như Trương Nhất Phàm.
Hơn nữa cô luôn luôn cho rằng, Trương Nhất Phàm là thư ký của ba, chiếu cố mình không phải là lẽ đương nhiên sao? Hơn nữa, mỗi lần Trương Nhất Phàm tặng đồ, đều lấy dnah nghĩa của Lâm Đông Hải.
Lúc sau từ từ cô mới phát hiện, không ngờ mình đã vô tình thích Trương Nhất Phàm. Hơn nữa tình yêu không có thuốc chữa, tình huống đó, Lý Hồng đều biết.
Cô muốn dùng người, tất nhiên phải biết rõ bối cảnh và lai lịch của người đó. Lúc trước Lý Hồng được Trương Nhất Phàm đề cử, chẳng qua là muốn hiểu thêm về Trương Nhất Phàm. Ý nghĩ đó, chỉ sợ ngay cả Trương Nhất Phàm cũng không nghĩ tới.
Đương nhiên Lý Hổng cũng không biết, về sau mình lại làm bí thư ở Ủy ban Kỷ luật, chút tâm sự của Lâm Uyên, đương nhiên không thể thoát khỏi ánh mắt của Lý Hồng. Giờ phút này, một lời nói của Lý Hồng đã lộ ra bí mật, bỗng nhiên Trương Nhất Phàm tỉnh ngộ.
Không ngờ lúc trước mình muốn thông qua Lâm Uyên dể hiểu thêm về Lý Hồng, không ngờ lại bị Lý Hồng phá ngược lại, lợi dụng Lâm Uyên tra ra được quá khứ của mình và Lâm Đông Hải.
Hắn nhìn Lý Hồng, trên mặt cười với vẻ bất đắc dĩ.
Cao thủ a, cao thủ! Ngay cả chuyện lúc nhỏ của mình và Lâm Uyên, cũng bị cô phát hiện. Tuy nhiên, Trương Nhất Phàm có nhờ người ta điều tra qua Lý Hồng, đáng tiếc người như Lý Hồng không có làm gì để người ta điều tra, đời sống sinh hoạt của cô rất đơn giản, thường xuyên lặp đi lặp lại ba thứ trong cuộc sống, ngoại trừ người như Tống Hạo Thiên dám dây dưa với cô, những người khác căn bản không dám đến gần.
Tuy nhiên, gần đây có một việc, khiến Trương Nhất Phàm chú ý, dường như chuyện này có liên quan đến Lý Hồng, chỉ có điều trước mắt còn chưa rõ rang, hắn cũng không dám kết luận vội.
Hắn thấy Lý Hổng nhìn mìn, Trương Nhất Phàm uống ngụm trà,
- Vài ngày nữa anh có chuyện phải đi chút, bí thư Lý giao trọng trách không nhẹ a! Hơn mười nhà doanh nghiệp nhà nước lớn ở Tỉnh, thật sự chỉ có ba bốn nhà, các doanh nghiệp còn lại, đúng là làm cho người khác phải lo lắng.
Nhìn tỉnh Tương, trong mấy chục doanh nghiệp nhà nước, Trương Nhất Phàm đã tra qua những tư liệu, không ngờ đa số chỉ dựa vào vay vốn mà tồn tại. Có vài xí nghiệp bề ngoài rất lộng lẫy, nhưng thực tế thua lỗ gần trăm triệu.
Món nợ khổng lồ như vậy, đã khiến cho các doanh nghiệp đó mệt mỏi không chịu nổi, tồn tại đã trở thành vấn đề, nói chi phát triển?
Quả thật công nghiệp có thể làm cho một thành phố phát triển, nhưng giống như những doanh nghiệp nhà nước như vậy, thông thường sẽ là gánh nặng nền kinh tế thành phố. Hàng năm Chính phủ đã vì bọn họ mà phải gánh chịu áp lực rất lớn, có người từng nói qua vấn đề này với Trương Nhất Phàm.
Lúc đó nhiệm vụ này, là Lý Thiên Trụ nói công đạo ở trước mặt của Lý Hồng, Thẩm Hoành Quốc, Trương Nhất Phàm đến đây cũng muốn tâm sự với Lý Hồng, thăm dò ẩn ý của cô.
Lý Hồng nói:
- Sẽ có đường lối cải cách về phương diện này, em sẽ thường xuyên chú ý.
Những doanh nghiệp này khiến cho tình hình trước mắt, chỉ sợ tham nhũng là một nguyên nhân quan trọng. Đương nhiên còn có kỹ thuật lạc hậu, chế độ quản lý không tốt căn bản cũng làm cho doanh nghiệp suy thoái, nhưng nhiều nhà lãnh đạo trong doanh nghiệp, một khi phát hiện doanh nghiệp có sự thay đổi về chiến thuật, bọn họ liền mất đi sự tin tưởng, còn được thì qua.
Thậm chí có người còn trộm tài sản cố định của công ty để bán lấy tiền mặt, bởi vậy, Trương Nhất Phàm bắt tay với Lý Hồng, bất cứ lúc nào cần thì Ủy ban Kỷ luật sẽ tham gia.
Đương nhiên Lý Hồng rất thích phối hợp cùng Trương Nhất Phàm, chỉ cần không vi phạm điều kiện nguyên tắc là được, ở phương diện này Lý Hồng vẫn thông suốt hơn. Cũng từng hao tâm tổn lực không ít vì Trương Nhất Phàm, giống Lã Cường, người tài giỏi như Lâm Đông Hải, cô đều biết dùng người hiền.
Nhưng cho tới bây giờ Trương Nhất Phàm, cũng chưa nắm chắc được có thể điều khiển Lý Hồng bao nhiêu phần trăm.
Cô bé kia rất có cá tính, người bình thường rất khó thay đổi quyết định của cô.