Trong nhà chỉ có phụ nữ như vậy, chẳng lẽ cô sẽ sống độc thân đến hết đời.
Thường nói thanh quan khó đoạn việc nhà, Lý Hồng đường đường là một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật nhưng đối mặt với chuyện tình cảm thì khá đau đầu.
Vấn đề chỉ ở chỗ lấy chồng hoặc không lấy chồng?
Người già ai cũng mong muốn trong nhà thịnh vượng, con cháu đầy đàn
Đây đã là tư tưởng phong kiến tồn tại qua nhiều năm, càng là người có tiền, càng là người có quyền thì tham vọng càng mãnh liệt.
Nói thế nào thì gia tộc họ Lý cũng có danh tiếng, Lý Hồng là một hiện tượng, cô là trường hợp đặc biệt ở quốc gia này.
Trong khi đó tên Tống Hạo Thiên thật đáng ghét, thối tha giống ruồi bọ, cả ngày cứ ở trước mắt mẹ mình nịnh bợ.
Trương Nhất Phàm gọi điện tới, Lý Hồng cũng không trả lời, cô ngồi một mình trong phòng nhấc cái chén.
Bình rượu trên bàn đã vơi đi một nửa nhưng Lý Hồng cảm thấy vẫn chưa say.
Hai ngày nay bị người trong nhà thúc giục chuyện chồng con, Lý Hồng cảm thấy đau đầu muốn uống rượu gây tê một chút, mong muốn được giảm bớt đi áp lực, trước đây Lý Hồng cũng đã từng uống rượu. Sau khi đến tỉnh Tương cô dốc toàn bộ sức lực của mình vào công việc, không nghĩ rằng ngày hôm nay lại cần đến rượu giải sầu như vậy.
Hay là quyết định đến bệnh viện thụ tinh nhân tạo?
Đây là vấn đề mà Lý Hồng từng nghĩ đến nhiều nhất, nhưng từ khi hẹn hò với Trương Nhất Phàm thì cô lại từ bỏ ý định này. Cô lại nghĩ, có khi sinh một đứa con với Trương Nhất Phàm cũng được.
Nhưng đứa bé này lấy thân phận gì mà xuất hiện? Với thân phận của Lý Hồng không cho phép cô có một chút sai lầm nào cả, nếu không, đứa bé không chỉ liên lụy đến cô mà có ảnh hưởng đến tiền đồ của 2 người.
Trương Nhất Phàm vẫn liên tục gọi điện, dường như hắn biết chiếc điện thoại đó ở ngay trước mặt Lý Hồng.
Lý Hồng cầm lấy điện thoại:
- Này
- Lý Hồng, em sao thế?
Nghe giọng nói có chút mệt mỏi của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm cuống cuồng hỏi.
- Không có gì đâu, em đang trên đường về.
- Anh biết, em đã về nhưng không liên lạc với anh, xảy ra chuyện gì sao?
- Không có, để em một mình nghỉ ngơi một chút, ngày mai em gọi điện lại.
Lý Hồng tắt máy tiếp tục uống rượu.
Tâm tư của phụ nữ, từ trước đến giờ là câu đố khó nhất, Trương Nhất Phàm không hiểu tính tình Lý Hồng, muốn đến chỗ Lý Hồng xem sao.
Vốn định đến chỗ Lý Hồng thì hắn lại nhận được điện thoại của Đổng Tiểu Phàm, ý định đi lại thôi.
Đổng Tiểu Phàm nói chuyện cùng chồng, bọn người châu Âu kia bắt nạt người, cao thiên xa bị bọn họ làm cho sụp đổ.
Trương Nhất Phàm biết rõ việc này, mới biết bọn người Nhật ở châu Âu bày mưu tính kế hãm hại, còn vô lý ngăn cản không cho đi qua kênh đào Suez. Đây chỉ là hàng bình thường, tại sao thuyền nước Mỹ, thuyền của nước Anh có thể đi qua mà không bị cản trở, mà Hàng mẫu của công ty du lịc Ma Cao lại không được qua?
Đó không phải là mâu thuẫn sao.
Nghe lời nói của Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm liền mở bản đồ thế giới ra xem, nếu không qua kênh đào Suez, thì phải đi qua eo biển GibraItar giữa châu Âu và châu Phi và đi qua châu Phi, nghĩa là muốn về đến nước nhà phải đi qua một vòng xung quanh châu Âu.
Đi vòng quanh châu Âu không chỉ liên quan đến vấn đề tài chính mà quan trọng là vấn đề an toàn.
Tuy nhiên sự thể đã thế này thì không còn cách nào khác.
Trương Nhất Phàm thở dài:
- Không còn cách nào khác, ai bảo nước chúng ta không đủ hùng mạnh. Nếu đất nước ta mà hùng mạnh thì sẽ tiệu diệt hết tất cả các thế lực muốn ngăn cản chúng ta, khiến cho cả thế giới phải phục tùng ta.
Đồng Tiểu Phàm cười:
- Anh đang nằm mơ à? Nước giàu binh mạnh nào có đơn giản như vậy. Chính sách mở cửa cải cách của nước ta đã đạt giành thắng lợi không nhỏ. Hiện tại bây giờ một số nước phát triển đã để ý đến ta, lập rào cản thương mại thuế quan, nghĩ trăm phương nghìn kế ngăn cản bước tiến của ta. Tất cả đều là một, em ở nước ngoài nên cảm nhận được rõ loại áp lực này.
- Thủ tướng nói thế nào?
- Bộ Quốc phòng đã chuẩn bị xong, phái một đội đi hộ tống, ít ngày nữa là có thể hội ngộ rồi.
Trương Nhất Phàm gật đầu, chợt nhớ ra một chuyện liền nói:
- Tiểu Phàm, hay em về nước luôn đi, chuyển công ty về.
Đồng Tiểu Phàm nói:
- Anh nghĩ em muốn phiêu bạt nơi đất khách quê người lắm sao, lời hứa với Nathan còn chưa thực hiện được, làm sao có thể đi được.
- Nathan ư? Là gì vậy? Giống như một thương hiệu nội y.
Đồng Tiểu Phàm cười khanh khách:
- Nếu Nathan mà biết, sẽ khiến anh ta dở khóc dở cười cho mà xem. Nói cho anh biết Nathan là người Đức, là người kế nhiệm gia tộc Rose Richer, một gia tộc tồn tại lâu đời nhất ở châu Âu. Nay anh ta đã đã 40 tuổi, một người rất mạnh mẽ cao to đẹp trai, rất thích cưỡi ngựa, đánh golt. Anh ta kết hôn cùng Gillian, em còn đồng ý với anh ta sẽ cũng anh đến dự lễ kết hôn của anh ta.
- Rose Richer Đức?
Trương Nhất Phàm nghĩ tới:
- Em nói Gillian được gả cho Nathan?
- Đúng vậy, có gì không ổn sao?
- Ồ, không có, anh chỉ e cô ấy không đủ sức….
Đồng Tiểu Phàm sửng sốt, tức giận mắng:
- Bệnh cũ lại tái phát rồi đấy.
Trương Nhất Phàm chưa nhìn thấy Gillian bao giờ, hắn chỉ muốn trêu đùa một chút, sau đó lại nghiêm túc nói:
- Có phải em đã đồng ý với anh ta điều kiện gì?
Đổng Tiểu Phàm dịu dàng nói:
- Em đồng ý rồi, phải ở lại Mỹ giúp họ chống lại 10 tập đoàn tài chính lớn, các bậc tiền bối của gia tộc Rose Richer đang rất phẫn nộ với những tập đoàn này, nhất định phải lấy lại công bằng.
Dĩ nhiên Trương Nhất Phàm biết được ân oán giữa gia tộc Rose Richer với 10 gia tộc lớn ở Mỹ. Đồng Tiểu Phàm làm như vậy e rằng khá nguy hiểm. Hơn nữa chính phủ Mỹ cũng không dễ dàng khoanh tay đứng nhìn để cho các doanh nghiệp nước ngoài đánh bại các doanh nghiệp trong nước. Nếu chính phủ can thiệp chỉ e rằng gia tộc Rose Richer không những không làm được gì mà còn không thể phát triển trở lại.
Thương trường như chiến trường, thậm chí còn tàn khốc hơn.
Chiến tranh chỉ có thể phá hủy một thành thị hoặc một khu nhưng thương trường lại có thể phá cả quốc gia thậm chí là toàn bộ kinh tế thế giới. Kinh tế là trung tâm phát triển của một quốc gia, nếu không có kinh tế tất cả sẽ không làm được việc gì.
Hai người nói chuyện rất lâu, Trương Nhất Phàm không thuyết phục được Đổng Tiểu Phàm nên đành thôi.
Gia tộc Rose Richer – gia tộc lâu đời nhất ở châu Âu quay trở lại cùng đọ sức với 10 tập đoàn tài chính lớn ở Mỹ, Trương Nhất Phàm mơ hồ lo lắng rằng bọn họ mà đối đầu nhau ắt hẳn sẽ lại gây ra khủng hoảng kinh tế, tấn công toàn bộ nền kinh tế thế giới.
Quả nhiên không lâu sau, chỉ vài năm sau đó cuộc khủng hoảng kinh tế thổi quét toàn cầu, hơn 10 ngân hàng tại Wall Street đóng cửa, nước Mỹ lâm vào khủng hoảng vay nợ, khiến cho nên kinh tế toàn cầu rơi vào khủng hoảng.
Ở trong nước cũng có rất nhiều nhà xưởng, xí nghiệp phải đóng cửa, ông chủ tự tử, công nhân thất nghiệp, thị trường chứng khoán sụp đổ.
Trong lúc Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm nói chuyện điện thoại với nhau thì Thẩm Uyển Vân – bạn thân của Lý Hồng gọi điện cho Lý Hồng, nghe nói Lý Hồng vì chuyện Tống Hạo Thiên mà rất đau đầu, Thẩm Uyển Vân liền an ủi cô.
Nghe thấy giọng nói mệt mỏi của Lý Hồng, Thẩm Uyển Vân tức giận nói:
- Yên tâm, tôi sẽ giúp cô trừng trị người này.
Lý Hồng lúc đó uống hơi nhiều, một chai rượu đầy đã hết, cô nằm bất động trên ghế so pha.
Đâu ai biết chỉ vài ngày Tống Hạo Thiên đã xảy ra chuyện.
Đêm trước hôm chuẩn bị từ thủ đô về tỉnh Tương, Tống Hạo Thiên gặp gỡ một cô gái, cô gái khá quyến rũ, Tống Hạo Thiên cũng là một người đàn ông bình thường nên khi có chút men, hơn nữa cô gái lại khá chủ động nên hai người đã đi quá giới hạn.
Chuyện như vậy xảy ra là rất bình thường ở thủ đô này.
Nhưng thật không may điện thoại cô gái bị mất, toàn bộ ảnh chụp thân mật giữa hai người bị lộ ra ngoài.
Cô gái khá thân thiết với rất nhiều đàn ông, khoảng chừng hơn 10 tấm ảnh, trong đó có cả ảnh cô với Tống Hạo Thiên – người tiếng tăm lẫy lừng nhất thủ đô, vụ bê bôi nhanh chóng lan truyền khắp thủ đô, trên internet các hình ảnh được đăng rất nhiều. Cái này đúng là quả đắng đối với Tống Hạo Thiên, thân là trưởng tôn gia tộc họ Tống, không ngờ lại phá hoại nề nếp gia phong, bị người đời bàn tán xôn xao, cụ ông tức giận quá đã đuổi hắn ta ra khỏi nhà.
Mẹ Lý Hồng vốn mong muốn quãng đời còn lại của con gái mình sẽ được nương tựa vào hắn ta. Tuy nhiên khi nhìn thấy những hình ảnh đó trên internet bà cảm thấy rất kinh tởm, bà liền gọi điện ngay cho Lý Hồng nói rằng, từ giờ mẹ không ép con nữa, con muốn thế nào thì cứ như vậy. Từ nay về sau sẽ không bao giờ nhắc đến tên Tống Hạo Thiên nữa.