- Em đừng vội, cứ để họ đến mời!
Trong lòng Lưu Hiểu Hiên lo lắng không yên, để Trưởng đài đến mời, có phải mình quá tự cao tự đại rồi không? Cô lại không muốn làm phật ý Trương Nhất Phàm.
Vẫn chưa đến giờ đi làm, Trưởng đài gọi điện thoại đến, Lưu Hiểu Hiên đặt điện thoại trước ngực, nghe hay không nghe đây?
Trong lòng Trưởng đài cũng sốt ruột, bây giờ ông ta thật sự hối hận, sớm biết như vậy thì không nên dẫn Lưu Hiểu Hiên đến tham gia bữa tiệc xã giao. Vốn muốn mọi người đều là bạn bè, tìm vài cô gái để cùng uống rượu, không khí sẽ tốt hơn một chút.
Không ngờ bạn của mình lại khốn kiếp như vậy, những người quen được chiều chuộng trong giới giải trí vẫn rất tùy tiện. Có nhiều nguyên tắc của CCTV họ không hiểu, trưởng đài thầm thề trong lòng, sau này sẽ không làm những chuyện không đâu nữa.
Ông ta nghĩ lần này mắc lỗi với Lưu Hiểu Hiên, nhất định bản thân phải đích thân đi xin lỗi. Vì ông ta thấy quan hệ giữa Lưu Hiểu Hiên và nhà họ Thẩm không nhỏ, ông ta có thể đắc tội với mấy chục mấy trăm cô Lưu Hiểu Hiên nhưng cũng không dám đắc tội với nhà họ Thẩm.
Nhưng ông ta không biết Lưu Hiểu Hiên sống ở đâu, đã hỏi qua người bạn tốt của Lưu Hiểu Hiên là Tiểu Mẫn, cô ta dẫn trưởng đài đến nơi trước đây Lưu Hiểu Hiên sống, phát hiện căn nhà sớm đã trống trơn.
Lúc ấy trong lòng Trưởng đài có chút buồn bực, có phải Tiểu Mẫn nhầm rồi không, Lưu Hiểu Hiên sao có thể ở nơi như thế này? Đây là một nơi những thành phần tri thức làm công bình thường sinh sống, một người có chỗ dựa vững chắc như Lưu Hiểu Hiên sống ở đây là không thể.
Ông ta hỏi Tiểu Mẫn:
- Có nhầm không đấy?
Tiểu Mẫn nói chắc chắn không sai, cô đã từng đến đây vài lần, sao có thể nhầm được?
Trưởng đài liền suy nghĩ trong lòng, có phải Lưu Hiểu Hiên chơi trò khiêm tốn không, nhưng a đầu thật biết đóng kịch, rõ ràng là có quan hệ với nhà họ Thẩm, cô ta không hé một lời, hại mình lộn nhào lớn như vậy.
Nhưng ông ta nghĩ trong lòng, Lưu Hiểu Hiên là người tỉnh Tương, làm sao cô ta có quan hệ với nhà họ Thẩm chứ? Có thể nào là tình nhân của Thẩm thiếu gia không? Nhưng mà, rõ ràng tối hôm qua ông ta nhìn thấy một người đàn ông khác, người đó là ai? Hình như người đó mới là chính chủ. Thẩm Kế Văn chỉ thay người đó ra mặt mà thôi, chẳng lẽ lai lịch của người kia còn lớn hơn Thẩm thiếu gia sao?
Nghĩ đến đây, trán ông ta toát mồ hôi lạnh.
Cho dù Lưu Hiểu Hiên là người tình của người ta cũng được, là thân thích của người ta cũng được, bản thân mình không thể đụng vào!
Tiểu Mẫn nhìn thấy tất cả, nhắc nhở trưởng đài:
- Trưởng đài, hay là gọi điện thoại cho Hiểu Hiên đi!
Trưởng đài sao không nghĩ đến gọi điện thoại chứ? Chỉ có điều ông ta cảm thấy gọi điện thoại không có thành ý gì. Nhất định phải đích thân đến nhà, như vậy mới tỏ vẻ có thành ý được.
Nếu đã không tìm được nơi ở của Lưu Hiểu Hiên, ông ta chỉ còn cách gọi điện. Tiểu Mẫn nói để cô gọi, Trưởng đài không cho. Thế là đích thân ông ta gọi điện cho Lưu Hiểu Hiên.
Giọng điệu của Trưởng đài rất thân thiện, rất hài hòa nói với Lưu Hiểu Hiên;
- Cô Hiểu Hiên, cô đang ở đâu vậy? Tôi và Tiểu Mẫn đến đón cô?
Nghe giọng điệu này của Trưởng đài, Lưu Hiểu Hiên giật mình, nhìn Trương Nhất Phàm đang ngồi trên ghế xa-lông xem ti vi, cô nhẹ nhàng nói:
- Tôi ở nhà! Trưởng đài ngài có chuyện gì không?
- Cái này, cái này...
Trên đầu Trưởng đài toát cả mồ hôi:
- Hiểu Hiên, chuyện tối hôm qua, xin cô đừng để tâm qua, chẳng phải, chẳng phải hôm nay tôi đã đích thân đến nhà xin lỗi cô sao? Cô lại không ở nhà, cô nói cho tôi, nói tôi biết cô ở đâu, tôi đến đón cô. Mà không, cùng Tiểu Mẫn đến đón cô.
Lưu Hiểu Hiên cầm điện thoại, nói với Trương Nhất Phàm:
- Trưởng đài gọi điện đến, làm sao đây?
- Em tự quyết định đi! Đừng hạ thấp bản thân quá là được. Bất kể là làm việc ở đâu, quan trọng là mình làm việc vui vẻ.
Lúc này Lưu Hiểu Hiên cầm điện thoại đi ra ban công.
- Trưởng đài, hai người đừng đến thì hơn.
Nghe Lưu Hiểu Hiên nói như vậy, Trưởng đài liền hốt hoảng:
- Hiểu Hiên à! Cô đừng làm khó tôi quá chứ! Tôi biết chuyện hôm qua khiến cô chịu oan ức, tôi...
Lưu Hiểu Hiên cắt lời Trưởng đài:
- Trưởng đài, có chuyện gì, buổi chiều tôi đi làm rồi nói tiếp!
Nghe thấy Lưu Hiểu Hiên nói chiều sẽ đi làm, Trưởng đài thở phào, có chút bất đắc dĩ nói:
- Vậy được rồi! Tôi ở đài truyền hình đợi cô.
Buổi chiều Lưu Hiểu Hiên vẫn như trước kia, khi đến đài truyền hình, Trưởng đài sớm đã đợi ở đấy.
Bình thường một cái trán sáng bóng loáng, hôm nay thoạt nhìn trông có chút u tối, đoán chừng tối hôm qua ngủ không ngon nên mới tiều tụy như vậy. Trước mặt tất cả mọi người, Trưởng đài đích thân rót trà cho Lưu Hiểu Hiên, ngồi xuống đối diện Lưu Hiểu Hiên.
- Cô Hiểu Hiên, cô hại tôi thê thảm quá!
Lưu Hiểu Hiên còn nói là chuyện hôm qua, không ngờ Trưởng đài lại nói thẳng ra:
- Sao cô không sớm nói cho tôi biếtchứ? Sớm nói với tôi, với năng lực của cô, không phải chôn mình ở đây lâu như vậy rồi? Đây là do cô không đúng. Cô Hiểu Hiên, ở tỉnh Tương cô sớm đã có danh tiếng như vậy, mặc dù trong đài, cô cũng là nhân tài ưu tú số một số hai. Tuy nhiên, con người khó tránh khỏi những lúc không xem xét chu đáo. Tôi rất vui mình đã phát hiện rất sớm, nếu không thì sẽ bị lãnh đạo quở trách đến chết mất.
Lưu Hiểu Hiên biết ông ta hiểu lầm mình, nhưng quan hệ của cô và Trương Nhất Phàm có thể nói sao? Cô cũng không biết Trương Nhất Phàm quen biết được nhân vật lợi hại như vậy!
Tuy Lưu Hiểu Hiên không biết tối hôm qua Thẩm Kế Văn đã làm gì, nhưng cô nhìn thấy Trưởng đài sợ hãi như vậy, cơ bản trong lòng đã tin những lời của Trương Nhất Phàm. Bắc Kinh rất ghê gớm, người bình thường không đắc tội nổi đâu.
Trưởng đài lấy ra một bì thư dày cộm:
- Đây là tiền trợ cấp mấy tháng gần đây của cô, còn có lương tăng ca.
Lưu Hiểu Hiên vừa nhìn thấy liền giật mình, cái này ít nhất cũng mấy chục nghìn tệ!
Trưởng đài có ý gì chứ? Cô cuống quýt đứng dậy:
- Trưởng đài, số tiền này tôi không thể nhận.
- Sao không thể nhận chứ? Đây là thứ cô đáng được nhận. Nếu cô không nhận số tiền này, bị lãnh đạo quở trách, tôi sẽ thê thảm đó.
Trưởng đài đứng dậy, đặt tiền trước mặt Lưu Hiểu Hiên.
Lưu Hiểu Hiên không dám nhận, Trưởng đài nói:
- Đây là tiền trợ cấp bình thường, còn tiền cô thuê nhà bên ngoài, tôi sẽ từ từ bổ sung thêm. Trước đây đã thiếu quan tâm đến cô, cô đừng để trong lòng nhé. Nhưng tôi bảo đảm, sau này sẽ không ai làm chuyện cô không vừa lòng nữa.
Đương nhiên, Trưởng đài nói là ngoài chuyện công việc, còn chuyện công việc, vẫn không thể bừa bãi được. Nhưng ông ta tận tình khuyên bảo như vậy, Lưu Hiểu Hiên có chút hoài nghi về số tiền này, sao có thể là tiền trợ cấp chứ? Chưa nghe ai nói qua chuyện này?
Trưởng đài biết cô đang hoài nghi, ông ta liền nói:
- Tiền trợ cấp trong đài truyền hình không phải ai cũng có, phải căn cứ vào sự cống hiến của người đó trong đài. Cô cũng biết, rất nhiều người chúng tôi đã cho các công nhân viên hưởng đãi ngộ phúc lợi như nhau. Nhưng mà, sau này cô chính thức gia nhập vào đây, trở thành nòng cốt của CCTV.
Lưu Hiểu Hiên còn muốn nói gì đó, Trưởng đài lại nói:
- Cô Hiểu Hiên, cho dù trước đấy như thế nào, chúng ta không nhắc đến nữa được không? Cô cũng đừng so đo nữa. Sau này chúng ta cùng làm tốt công việc, cũng hy vọng cô phối hợp một chút với công việc của tôi.
- Trưởng đài, tôi không có ý đó!
Lưu Hiểu Hiên đang đẩy tiền lại, Trưởng đài liền không vui:
- Cô thật không nể mặt tôi, tôi nói với cô nhiều như vậy, cô Hiểu Hiên, cô thật sự tuyệt tình vậy sao?
Lưu Hiểu Hiên ngượng ngùng:
- Nếu như mọi người ai cũng có, vậy thì tôi nhận vậy. Cám ơn sự quan tâm của Trưởng đài, nếu như mọi người không có, số tiền này tôi sẽ trả lại tài vụ.
Trưởng đài liền nói:
- Được, được.
Sau đó, Trưởng đài đi vào vấn đề chính:
- Còn có một chuyện, chính là liên quan đến chuyện tối hôm qua, nhà sản xuất sẽ đích thân đến xin lỗi cô, nếu như cô không có ý kiến gì, tối hôm nay tôi sẽ để ông ta đến gặp cô, đích thân xin lỗi cô, cô thấy sao?
Nói đến nhà sản xuất, Lưu Hiểu Hiên liền thay đổi sắc mặt:
- Thôi đi ạ, tôi không bao giờ muốn gặp loại người như ông ta nữa.
Trưởng đài có chút xấu hổ, đang lúc không biết nên nói gì, cô trợ lý đến báo cáo:
- Trưởng đài, cô Thẩm đến rồi!
- Ừ! Tôi đến ngay bây giờ!
Trưởng đài nói với Lưu Hiểu Hiên:
- Tôi đi tiếp khách trước, chuyện này đợi lát nói sau.
Đang nói, một người phụ nữ rất thời thượng, rất quý phái, cao nhã đi đến, Trưởng đài lập tức ngênh đón:
- Cô Thẩm, xin chào!
Lưu Hiểu Hiên cũng đứng dậy nhìn qua đó:
- Uyển Vân, là cô?
Thẩm Uyển Vân cũng nhìn thấy Lưu Hiểu Hiên, mỉm cười đi đến:
- Hiểu Hiên, sớm đã nghe nói cô đến đài CCTV, hôm nay mới gặp cô, thật là ngại quá.
Lưu Hiểu Hiên nhìn thấy Thẩm Uyển Vân nhiệt tình như vậy, trên mặt cũng nở nụ cười:
- Thật ra là tôi nên đến gặp cô, chỉ có điều vẫn ngại không đến nhà.
Lưu Hiểu Hiên và Thẩm Uyển Vân sớm đã quen biết nhau, chỉ là không rõ hậu thuẫn của cô ta, trước kia cũng nghe nói cô là người Bắc Kinh, nếu Lưu Hiểu Hiên biết cô chính là em gái của Thẩm Kế Văn, e rằng sớm sẽ sợ hãi mất.
Hai người khách sáo, Thẩm Uyển Vân nói:
- Buổi tối cùng đi ăn cơm chứ. Tôi còn có việc phải bàn bạc với Trưởng đài trước.
Hai người vẫy tay chào từ biệt, khiến cho Trưởng đài đứng bên cạnh toát mồ hôi lạnh. Mối quan hệ giữa Lưu Hiểu Hiên và nhà họ Thẩm quả thật không nhỏ!