Mục lục
Quan Đạo Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người nói tới việc cổ phiếu, Trương Nhất Phàm liền nghĩ đến sự sắp xếp của chú hai. Thì ra chú hai sớm đã có chuẩn bị, đọ sức cùng tập đoàn Hoa Sơn một ván.

Mâu thuẫn của Lý Hệ và Trương Hệ từ trước đến giờ, đoán chừng là cây cột được dựng nên do sự tranh giành giữa những người đứng đầu trong bốn đại gia tộc, dù sao cũng đã ra tay rồi, Trương Nhất Phàm chính là muốn làm lớn một chút, đánh Lý Hệ một cái cho trở tay không kịp.

Mặc dù thương trường không thể so sánh với quan trường, nhưng nếu có thể đánh bại Lý Hoa Sơn ở trên thương trường, nhất định sẽ làm kinh động toàn quan trường đại lục. Tập đoàn Hoa Sơn tuy chỉ là một tập đoàn tài chính sau lưng Lý Hệ, nhưng nếu nó sụp đổ, cũng khiến cho Lý Hệ thiệt hại nghiêm trọng.

Hai người nói chuyện với nhau một lúc, trong lòng của Trương Nhất Phàm lắng xuống, chính bản thân mình quyết định đầu tư việc tài chính này, trên thương trường đã đánh phủ đầu Lý Hoa Sơn một trận, đánh cho mắt ông ta tóe ngàn sao.

Đột nhiên, Hà Tiêu Tiêu ngửi thấy mùi thơm của món ăn, cô ấy lập tức ngồi dậy:

- Nguy rồi, chúng ta quên mất chị Liễu Hồng, không chừng chị ấy lại tự mình làm bữa cơm nữa rồi.

Khi nhìn thấy Hà Tiêu Tiêu mặc quần áo, lòng Trương Nhất Phàm không khỏi rung động, không nhịn được nhéo lên ngực cô vài cái. Đợi đến lúc hai người mặc xong quần áo đi ra, thì Liễu Hồng cũng đã làm xong bữa cơm.

- Hai người đã thức dậy rồi à!

Vẻ mặt ửng hồng của Liễu Hồng sớm đã nhạt đi, lúc nhìn thấy hai người, trong lòng lập tức nảy lên một cảm xúc ngượng ngùng. Trương Nhất Phàm cười thản nhiên nói :

- Liễu Hồng, món ăn của em làm càng ngày càng thơm ngon, có thể sống chung với hai người, thật là một điều vui mừng lớn nhất trong đời anh.

Hà Tiêu Tiêu nhìn Liễu Hồng chớp chớp mắt vài cái, mỉn cười duyên dáng nói:

- Anh Nhất Phàm, hay là sau này để chị Liễu Hồng là người chuyên nấu cơm cho anh được rồi.

Lúc Trương Nhất Phàm nhìn Liễu Hồng, Liễu Hồng uốn éo thân thể mềm mại,

sớm đã chạy vào trong nhà bếp, chỉ để lại sự kiều diễm xinh đẹp được thoáng qua trong ánh mắt, hắn liền bưng ly trà lên uống, Hà Tiêu Tiêu tiến lại gần nói:

- Mông chị ấy thật gợi cảm đấy! Buổi tối khi em ngủ, cũng rất thích sờ chị ấy.

Phù —— Trương Nhất Phàm vừa mới uống một ngụm trà, không nghĩ đến bị câu nói như thế này của cô ta, toàn bộ đều bị phun ra ngoài.

Hắn ta có chút không rõ ràng liếc nhìn Hà Tiêu Tiêu một cái, chẳng lẽ họ muốn thành hai người đồng tính sao?

Hà Tiêu Tiêu nhìn bộ dạng của hắn, không khỏi trừng mắt nhìn hắn:

- Anh đang nghĩ đi đâu thế, hai chúng em sao có thể!

Điều này rất khó nói, đã hơn một năm hai người không có quan hệ với đàn ông, thật không biết hai người họ làm sao qua. Thẩm Uyển Vân nha đầu này có hứng thú nhất, ít nhất nửa tháng là cô ấy chạy qua quan hệ với mình một lần, có khi một tuần lễ là đã chạy qua một lần, về phương diện này, cô ta là người không chịu thiệt thòi nhất.

Trương Nhất Phàm suy nghĩ ngay, xem ra sau này mình phải hạn chế một chút, không được bay bướm quá, nếu không nhiều người phụ nữ quá, chính mình lại không chăm sóc nổi.

Lúc này, Liễu Hồng xuất hiện với cái mông khiêu gợi trước ánh mắt của hắn, cô bưng cơm qua, hỏi:

- Anh có muốn uống rượu không?

- Rượu thì thôi, để tối hãy uống đi!

Trương Nhất Phàm từ chối, lăn lộn trong chế độ nhà nước nhiều năm như thế, học được một điều duy nhất đó là toàn thân đều là mùi rượu. Trương Nhất Phàm luôn suy nghĩ, quan trường thương trường thực ra là rượu trường, rất nhiều thời gian, đều là rượu ngon mở đường, mỹ nữ làm nền.

Cuối cùng cũng có thời gian cùng hai người im lặng ăn bữa cơm, không nghĩ đến điện thoại di động lại reo lên, Thẩm Uyển Vân có giọng nói rất trong trẻo, cô cười duyên hỏi Trương Nhất Phàm đang ở nơi nào. Trương Nhất Phàm trả lời cô ta, mình đang đi công tác bên ngoài.

Lần này Thẩm Uyển Vân ngược lại rất thẳng thắn:

- Vậy được, đợi lúc anh quay về, em sẽ báo cáo với anh.

Không biết nha đầu nay lại muốn làm cái gì đây, chắc cũng không phải quan trọng lắm, nếu không Thẩm Uyển Vân đã không tắt máy một cách dứt khoát như thế.

Mới ăn được hai miếng, di động lại vang lên, Trương Nhất Phàm cười khổ bắt điện thoại. Lần này là Lâm Uyên điện lại:

- Anh Nhất Phàm, cuối tuần này anh chạy đi đâu thế, em tìm không thấy anh đâu cả?

Lâm Uyên con bé nha đầu này, một lòng một dạ muốn tiếp cận Trương Nhất Phàm, nhưng Trương Nhất Phàm rất có chừng mực, đối với Lâm Uyên một mực duy trì quan hệ anh em với cô. Vậy mà Lâm Uyên liền mượn câu nói đó, chạy đến nơi ở của mình, nói cần chính mình dọn dẹp nhà cửa, còn cả gan làm thêm một chìa khóa nữa.

Cuối tuần Trương Nhất Phàm đi ra ngoài, trong những trường hợp bình thường Tần Xuyên bọn họ, không có việc gì to tát sẽ không điện thoại quấy nhiễu lãnh đạo. Tiểu tử Hồ Lôi dạo này rất bận rộn, đồng thời khởi công hai tòa nhà, chuẩn bị vài năm nay làm một trận lớn.

Nhìn thấy Trương Nhất Phàm tiếp điện thoại, hai người không lên tiếng, lúc ăn cơm cố gắng đến mức cao nhất không phát ra âm thanh.

Tay nghề của Liễu Hồng vẫn tốt như vậy, Trương Nhất Phàm ăn ăn, không nhịn được liền lên tiếng khen:

- Liễu Hồng, bữa cơm này thật không tệ!

Trong lòng Liễu Hồng nghĩ, nếu anh đồng ý, em có thể nấu cho anh cả đời. Cô nào dám nói ra những câu nói đó, chỉ cười cười không lên tiếng.

Hà Tiêu Tiêu nghĩ ra một chủ ý, cô cười nói:

- Nếu không thì anh xây dựng một biệt thự lớn, mấy người chúng ta sống chung với nhau, ngày ngày chị Liễu Hồng sẽ nấu ăn.

- Không được, không được!

Trương Nhất Phàm cười nói, vẻ mặt của Liễu Hồng lập tức thay đổi, ôi, anh ấy vẫn không thể chấp nhận mình. Không nghĩ tới Câu nói sau của Trương Nhất Phàm là:

- Sao có thể coi Liễu Hồng như bảo mẫu? Làm sao có thể để một bàn tay xinh đẹp như thế này biến thành một thiếu phụ luống tuổi có chồng sẽ không tốt đâu.

Nghe câu nói đó, Trong lòng Liễu Hồng lúc này như xé tan màn đen nhìn thấy ánh sáng mặt trời, không nhịn được nở một nụ cười.

Lúc cô nhìn Trương Nhất Phàm, trong lòng thật sự rất hoảng loạn.

Buổi tối, khi mỗi người ở ngoài dùng cơm, ba người khó có thể ở chung với nhau mà nhàn hạ như thế, Trương Nhất Phàm cầm lấy hai bình rượu. Tửu rượu của Liễu Hồng cũng không tồi, Bộ dạng cũng có thể uống được sáu bảy phần, Hà Tiêu Tiêu cũng có thể uống được nửa bình rượu không say, Trương Nhất Phàm uống bảy tám phần, ba người chia nhau vừa đủ hai bình rượu.

Trương Nhất Phàm không nghĩ tới, Liễu Hồng uống rượu rồi mà còn có thể lái xe về. Ba người về tới nhà, Hà Tiêu Tiêu vẫn một mực rút vào lòng hắn, Nhìn thấy Liễu Hồng đến trước mặt, Hà Tiêu Tiêu làm vẻ mặt như kẻ trộm nói:

- Tối hôm nay hai chúng em sẽ cùng hầu hạ anh nhé!

Trương Nhất Phàm đánh nhẹ cô một cái nói:

- Em muốn anh phải mệt chết hả!

Tuy nhiên, khi hắn nghe câu nói đó, trong lòng hắn không khỏi gợi lên một cảm xúc dạt dào. Hai người phụ nữ gợi cảm như thế, mình có thể tay trái ôm tay phải ấp chỉ sợ có nhiều người cả đời cũng không thể có được.

Ngay sau đó Trương Nhất Phàm lấy hết can đảm, kéo Liễu Hồng một cái, Khiến Liễu Hồng bị kéo vào lòng mình, thật sự một mình tay trái ôm tay phải ấp. Hai cánh tay khoác lên trên vai của hai người phụ nữ, hai bàn tay vừa vặn dừng ngay bộ ngực nhô cao của họ.

Đối với mình Các cô không phòng ngự việc mình động chạm đến vùng cấm của họ, Trương Nhất Phàm mượn men rượu, lén lút âm thầm so sánh một chút, vẫn là Liễu Hồng so ra đầy đặn hơn.

Đi ra khỏi thang máy, rất may không có người ở đây, Liễu Hồng lập tức dứt ra khỏi lòng Trương Nhất Phàm:

- Em đi mở cửa.

- Ây da, tối nay uống hơi nhiều, không được rồi.

Sau khi Trương Nhất Phàm bước vào nhà, thì cố ý giả bộ như đã say. Nếu không chờ một lát sẽ không tiện cho lắm.

Lúc trưa vừa mới tắm gội, Trương Nhất Phàm làm biếng tắm nửa, nằm trên sô pha, nói anh không muốn nhúc nhích nửa, hai em coi mà tự lo liệu.

Liễu Hồng cũng không nói chuyện, đi vào toilet lấy ra một thâu nước nóng, cầm lấy khăn tay:

- Lại đây, rửa chân nào!

Không đợi Trương Nhất Phàm phản ứng, Liễu Hồng liền cúi người xuống, giúp Trương Nhất Phàm cởi vớ và rửa chân. Trương Nhất Phàm lặng lẽ quan sát, Lập tức nhìn thấy phần trắng nõn trước ngực của Liễu Hồng.

Cánh tay của Liễu Hồng mang đến cảm xúc thật không tồi! Trương Nhất Phàm trong lòng suy nghĩ như thế.

Hà Tiêu Tiêu chạy đến phòng ngủ lấy ra trải giường:

- Ra giường đã xong rồi, hay là anh đi ngủ trước?

- Hai em còn muốn làm gì nửa?

Trương Nhất Phàm tỏ ra một cách uất ức, không lẽ hai người họ lại có những động cơ bất chính nửa?

Hà Tiêu Tiêu cười nói:

- Chúng em không giống như anh, phải đi tắm rồi mới có thể ngủ được!

- Nếu vậy anh đợi luôn hai em vậy!

Trương Nhất Phàm rửa sạch chân, thì nằm ở sô pha sử dụng điện thoại. Liễu Hồng lại lấy nước ra:

- Hay là anh súc miệng trước nhé?

- Ừ!

Trương Nhất Phàm đón lấy cốc nước, uống nước vào miệng, súc miệng qua loa vài cái, giao trả lại cho Liễu Hồng.

Hà Tiêu Tiêu cầm lấy quần áo:

- Chị Liễu Hồng, chúng ta cùng nhau đi tắm nhé?

Liễu Hồng hình như hơi ngượng ngùng một chút, nhìn Trương Nhất Phàm một cái rồi nói:

- Tiêu Tiêu, em tắm trước đi!

Liễu Hồng thầm suy nghĩ nên ở lại một người để chăm sóc Trương Nhất Phàm mới phải. Hà Tiêu Tiêu không quan tâm đến hắn, anh Nhất Phàm nhất định là đang giả say, nhưng cô không nói ra điều này.

Thời gian mà Liễu Hồng và Trương Nhất Phàm ăn cơm với nhau rất ít, càng không biết được tửu lượng của hắn, còn Hà Tiêu Tiêu hiểu rõ hắn ta như trong lòng bàn tay. Bởi vậy, cô liền kéo Liễu Hồng vào trong phòng tắm, rất nhanh, trong phòng tắm đã truyền ra tiếng cười sảng khoái của hai người họ.

Đã đợi hết cả nửa tiếng đồng hồ, trong lòng Trương Nhất Phàm sớm đã không yên, vậy mà hai gia nhân này còn không chịu ra, làm cho Trương Nhất Phàm hận không thể lập tức tông cửa đi vào, với bọn họ cùng nhau vui vẻ.

Lại qua thêm mười phút, vẫn không nghe thấy động tĩnh của hai người họ, chỉ nghe thấy trong phòng tắm tiếng cười hi hi ha ha, Trương Nhất Phàm mắc tiểu:

- Còn không mau ra, anh cần đi vệ sinh.

Bên trong tiếng của Hà Tiêu Tiêu vọng ra:

- Anh muốn vào thì vào đi, đâu phải chưa thấy qua.

Trương Nhất Phàm còn chút nửa là không nhịn được, liền vội vàng chạy vào phòng tắm.

Hai nha đầu này, ngay cả rèm cửa cũng không kéo lại, hai người còn đứng ở đó so sánh ai lớn ai nhỏ nửa, nhìn thấy Trương Nhất Phàm xông vào, Hà Tiêu Tiêu hét lên một tiếng:

- Anh thật sự xông vào à!

Trương Nhất Phàm không thèm quan tâm nhiều như vậy, lấy ra cậu nhỏ, tiểu một bãi.

Đen đen, ước chừng đường kính của nó có ba công phân dài có dư, xem ra hai người cũng có chút ngượng ngùng, Trương Nhất Phàm cũng không nhìn hai người họ, Tiểu xong thì chạy ra ngoài.

Nằm ở sô pha một hồi, Hà Tiêu Tiêu đi ra trước, cô kéo Trương Nhất Phàm một cái:

- Đứng dậy đi! Còn không đi vào ngủ nữa hả?

Lúc này Trương Nhất Phàm mới đứng dậy với bộ dạng uể oải, nhìn tới cửa nhà tắm một cái rồi mới đi vào phòng ngủ.

Ở trong phòng ngủ, Hà Tiêu Tiêu cố ý không mở đèn, lúc Trương Nhất phàm đi bật đèn, cô ngăn cản anh lại:

- Chị Liễu Hồng sẽ mắc cỡ đấy.

Trương Nhất Phàm vừa nằm xuống, Liễu Hồng mới nhẹ nhàng đi vào.

Trong căn phòng đen thui, cũng không thấy rõ là người nào, Trương Nhất Phàm chỉ cảm giác được một thân hình nóng bỏng, nhào tới trước ngực mình.

Khi hắn sờ thấy một đôi run rẩy trước ngực, thì mới biết đó là Hà Tiêu Tiêu.

Hà Tiêu Tiêu vừa lên giường, đã chủ động hôn Trương Nhất Phàm, lúc này Liễu Hồng mới đi lên giường, Từ phía sau ôm lấy hắn. Dùng chính bộ ngực đầy đặn của mình đè ép vào phía sau lưng hắn. Trương Nhất Phàm trở tay qua, đem Liễu Hồng lật qua đây, đặt cô lên trên đùi mình.

Trong bóng tối, cũng không nhìn rõ ai là ai, cả ba người cũng rất hiểu ý cùng nhau chơi trò chơi ba người.

Không bao lâu, Trương Nhất Phàm cảm thấy thân thể của Liễu Hồng trượt xuống dưới, một luồng khí nóng đốt cháy cả người mình. Trương Nhất Phàm liền giơ tay ra vuốt ve bộ phận dày đặc dưới rốn của Liễu Hồng.

Hà Tiêu Tiêu đứng lên, đem bộ ngực của mình đặt lên miệng của Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm cắn một cái, cô lập tức phát ra một tiếng rên khẽ.

Buổi tối hôm nay, ba người không biết mệt mỏi luân phiên nhau làm vui, dưới sự mặc sức gây kích thích của hai cô gái, đạo đức của Trương Nhất Phàm cuối cùng cũng hoàn toàn buông xuống rồi. Suốt một buổi tối, ba người đều không dừng, càng không ngừng nhào lộn, Lao tới đích, mặc sức phóng ra những áp lực của mình trong lòng.

Ngày hôm sau thức dậy, trên người của ba người lộ ra những dấu in màu đỏ. Nhìn thấy Trương Nhất Phàm không thể nhúc nhích nổi nằm yên trên giường, Hà Tiêu Tiêu đắc ý mỉm cười, Thì thầm bên tai của Trương Nhất Phàm:

- Đây là kết cục của việc một năm hơn không đến thăm chúng em! Để xem anh lần sau còn dám bỏ mặc không quan tâm chúng em nữa không!

Trương Nhất Phàm ngồi dậy, đốt một điếu thuốc, cho cô ta một cái phát thật mạnh! Thù này về sau ta sẽ báo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK