Vào đại sứ quán nghỉ ngơi một lát, mọi người cùng họp lại Trương Nhất Phàm bố trí nhiệm vụ tiếp theo.
- Hôm nay mọi người nghỉ ngơi cho khỏe, sáng mai chúng ta đến xưởng đóng tàu Hắc Hải, thứ trưởng Thân anh và đồng chí Thẩm Uyển Vân chuẩn bị, chúng ta 7h xuất phát, đi đến phủ Tổng Thống.
Đây là nhiệm vụ Trương Nhât Phàm được cấp trên giao cho trước khi đến đây. Bởi vì tổng thống Ukraine đã đến thăm Trung Quốc nhiều lần, 2 bên đã đạt được hiệp nghị, đoàn khảo sát của Trương Nhất Phàm, chỉ có lệnh từ phủ tổng thống, mới có thể vào được xưởng đóng tàu Hắc Hải, chứ nếu không không thể vào được để tiếp cận tàu sân bay.
Sau khi tuyên bố nhiệm vụ, mọi người liền giải tán, hiện tại là mười giờ năm mươi sáng, từ giờ đến bữa cơm vẫn còn sớm.
Những người khác vừa đi, Thẩm Uyển Vân đứng lại, đóng cửa, Thẩm Uyển Vân đi đến chỗ Trương Nhất Phàm, rót cho hắn một chén trà.
- Em thật sự không ngờ, anh chính là trưởng đoàn của đoàn khảo sát này, thực sự không ngờ đến.
Trương Nhất Phàm cười nói.
- Tôi cũng thế, có thể chúng ta đêu không thể cho đối phương biết hành tung. điều đó là quá nguyên tắc đúng không?
Hai người nhìn nhau cười, tất cả đông thanh nói
- Quốc gia cơ mật!
Đây là đại sứ quán, Trương Nhất phàm thường xuyên nghe nói có giám thị, bởi vậy 2 người không dám quá thân mật, vẫn duy trì quan hệ bình thường, Trương Nhất Phàm nhìn Thẩm Uyển Vân hỏi:
- Bọn họ vì sao lại chọn em?
Thẩm Uyển Vân nhún nhún vai,
– Em cũng không biết, trách nhiệm của chúng ta là theo dõi hành trình, bản ghi chép theo dõi hành trình lần này, cũng chính là sự phối hợp của 2 đoàn trưởng, đàm phán trao đổi và kết nối vấn đề lại.
Trương Nhất Phàm nói:
- Hóa ra em chính là người giám sát!
Thẩm Uyển Vân mỉm cười
- Sớm biết rằng là anh, thì giám sát như em không có ý nghĩa.
lúc cô ấy ngồi xuống gác đôi chân dài được đi đôi tất màu da chân lên động tác rất hấp dẫn.
- Anh rất muốn biết, hành trình lần này ở công ty hải ngoại là ai? chẳng lẽ là Tiểu Phàm?
Trương Nhất Phàm uống miếng nước,
- Anh là trưởng đoàn anh còn không biết em làm sao biết, sau khi tôi đến Bắc Kinh, mới hiểu được mình nên làm cái gì.
Thẩm Uyển Vân với vẻ mặt hoài nghi,
- Anh thật không biết?
Trương Nhất Phàm mỉm cười, mỉm cười này của hăn, không thể không tạo cho Thẩm Uyển Vân một sự nghi ngờ. Kỳ thật, thời điểm Thẩm Uyển Vân nhìn Trương Nhất Phàm, trên cơ bản khẳng định, nếu không phải lời nói của Đông Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm tuyệt đối không có lý do gì xuất hiện tại đoàn này.
Xuất hiện của cô ấy, chỉ là vì phối hợp toàn bộ kế hoạch của Đồng tiểu Phàm.
Mùa thu tới rồi, Thẩm Uyển Vân còn mắc tây phục, váy ngắn, đi đôi tất màu da chân, thời tiết như thế ở Châu Âu, hiển nhiên có chút xíu lạnh. Tuy nhiên, Thẩm Uyển Vân một chút đều không biết đến, ngược lại có cảm giác rất thích. Có lẽ, cô ấy cùng Trương Nhất Phàm tham dự nhiệm vụ có ý nghĩa lịch sự lần này, bởi vậy nên cảm thấy có hưng phấn.
Trương Nhất Phàm nói:
- Mấy ngày nay, anh cảm thấy mình như là đang nằm mơ, không có dấu hiệu khởi đầu, tham dự kế hoạch rất thần bí, thực sự không thể ngờ.
Nói tới đây, hắn liền nhớ đến 1 cảnh tưởng trên đường, rồi nói vói Thẩm Uyển Vân:
- Em có phát hiện hay không, đại sứ quán của chúng ta ở đây hình như địa vị không được cao lắm.
Thẩm Uyển Vân thở dài nói:
- Đây là hiện tượng phổ biến, anh cũng đừng nghĩ nhiều quá, nhiệm vụ chúng ta lần này, chính là thông qua sự hợp tác của Tiểu Phàm hoàn thành tàu sân bay, chuyện của hắn, không thuộc phạm vi trọng trách của chúng ta. Không cần nhiều chuyện.
Trương Nhất Phàm nghe nói xong, trong lòng lại càng có chút không bình tĩnh, Nhưng Thẩm Uyển Vân nói đúng, phải phân rõ cái nào la cần thiết và không cần thiết, không cần gánh sai lầm, Trương Nhất Phàm đối với chuyện ấy, trong lòng vẫn còn xíu hiểu biết.
Thẩm Uyển Vân ở trong phòng ngồi,
- tôi trở về phòng nghĩ ngơi xíu, còn xã giao thì để buổi tối.
Trương Nhất Phàm cũng không níu kéo cô ấy, đợi Thẩm Uyển Vân vừa đi khỏi, hăn liền gọi điện cho Trương Tuyết Phong,
- Tình hình như thế nào rồi?
Trương Tuyết Phong trả lời,
- Chúng tôi đã gặp Đổng tiểu thư, có lẽ giữa trưa mai sẽ đến địa điểm chỉ định. Hành động lần này tiểu thư đi tổng cộng tám người, hơn nữa, Đổng Tiêu thử bên này có thêm hai mươi người nữa.
Được biết đáp án đó, Trương Nhất Phàm trong lòng có tính toán, lúc hắn còn ở thủ đô, đã lệnh Liễu Hải lựa chọn 7 tên giỏi, cùng Trương Tuyết Phong đến Ma cao, và gặp Tiểu Phàm.
Theo quy định, Trương Tuyết Phong không thể hành động cùng Trương Nhất Phàm, chỉ có thể trở thành vệ sĩ của Đổng Tiểu Phàm, lấy một thân phận khác để xuất hiện.
Hỏi rõ tình huống đó, Trương Nhất Phàm gọi cho Đổng Tiểu Phàm, Đổng Tiểu Phàm thời điểm nhận được điện thoại, có vẻ có chút hưng phấn đặc biệt, Trương Nhất Phàm đã có chút trách cứ, sự tình lớn như vậy, cũng không thương lượng với mình một chút nào, cứ như vậy lặng lẽ làm việc đó.
Đổng Tiểu Phàm cười duyên dáng nói:
- Đó là một bất ngờ cho cộng đồng, nhưng sau đó thấy không thể có được thông qua các quan hệ quốc tế của một công ty tư nhân. Mọi việc đã được tiến hành một nửa, không thể bỏ dở giữa chừng. Bởi vậy, em đã báo cáo với nhà nước, yêu cầu phối hợp hành động lần này. Không ngờ được đề nghị của em lại được Chính phủ ủng hộ nhất là Quân ủy. Lúc này mới có Tổng bí thư ra mặt, mời tổng thống Ukriane thăm Trung Quốc.
Trương Nhất Phàm rôt cuộc đã hiểu, nguyên nhân là ở trong này, nhưng đưa cho nhà nước một tàu sân bay, tư tưởng quá lớn. Trương Nhất Phàm có chút cảm xúc, về yêu nước, chỉ sợ không có những người so sánh được với Đổng Tiểu Phàm.
Thử hỏi thiên hạ hiện nay, ai có thể có loại này?
Nếu không phải chính Trịnh Kiếm Phong nói nhiều chuyện như vậy, hắn thực sự không tin tưởng sự thật này. Truyện một ngàn lẻ 1 đêm, không ngờ sẽ biến thành sự thật.
Mà ở kỳ tích này, chính là sinh ra ở trong tay bà xã đáng yêu. Trương nhất Phàm không thể không phấn khởi.
Giờ ăn cơm trưa đã đến, Lỗ Đông Nam cùng phu nhân xuất hiện, Cùng mời người của Trương Nhất Phàm đi ăn trưa.
Lúc ăn cơm, là 1 nhà hàng rất lớn ở Ukraine, Lỗ Đông Nam và ông chủ quen biết nhau, lúc theo bọn họ vào đến cửa, nhân viên phục vụ với thái độ và xưng hô rất tốt nên có thể biết như vậy.
Nhưng trên đường lớn Ukraine, có thể nhìn thấy nhiều quán nhà hàng và cà phê. Rất nhiều người điều thích lúc ăn cơm uống cà phê, mà đại đa số là người Trung Quốc càng thích ăn ở trong phòng, thậm chí là phòng riêng.
Lo liệu tiệc này chính là trợ lý của Lỗ Đông Nam, Lô Đông Nam nói, chỉ có ở trong này, mới có thể nếm đồ ăn chính tông của Trung Quốc, hôm nay vì nghênh đón các vị thủ trưởng, nên cố ý lo liệu việc này thật tốt.
Trong nhà hàng, không ngờ có thể nhìn thấy vài nhân viên phục vụ Trung Quốc, Lỗ Đông Nam nói, kia đều là học sinh du học, bọn họ trong thời gian rãnh đến nhà hàng làm part time, tranh thủ kiếm chút tiền.
Nghe được câu nói đó, trong lòng Trương Nhất Phàm có xíu cảm thông. Tuy nhiện, làm việc ngoài giờ cũng là 1 phương thức, ở nước ngoài, rất nhiều du học sinh vì hoàn thành việc học, ở trong nhà hàng rửa chén đĩa cũng có.
Phu nhân Lỗ Đông Nam, là người phụ nữ ở độ tuổi 40, thoạt nhìn như mỹ nữ, rất đoan trang, hào phóng, có thể sống cuộc sống thời gian dài này, nhìn ra đối nhân xử thế rất tôt.
Phu nhân nói:
- Kiev là thành phố rất cổ kính, lại là thành phố xinh đẹp, tuy khủng hoảng kinh tế, nhưng nơi này vẫn giữ được bầu không khí rất đẹp.
Trương Nhất Phàm nói:
- Đúng vậy, nó là 1 thành phố rất xa xưa, tuy nhiên nó từng là thuộc địa của Viêm hoàng.
Nghe câu đó, rất nhiều người kinh ngac òa lên 1 tiếng,
- Không thể nào?
Ở trong mắt bọn họ, Trung quốc khi nào cũng là quá hùng mạnh? Đây chính là âu châu.
Lỗ Đông Nam cảm thấy một chút lạ, Thân Nhất Dân chỉ cười,
- Trưởng đoàn Trương thực sự đa tài, ông đã đúng, khi vào đầu triều đại nhà Nguyên, có nghĩa là, khoảng 1240, đội quân Mông Cổ hùng mạnh đã từng đi qua Kiev. nhiều người chỉ biết kỵ binh Mông Cổ đã quét qua châu Âu, không biết từng có một phần lịch sử như vậy.
Lời của Thân Nhất Dân, nhiều ít của là khoe khoang,Trương Nhất Phàm thì nhìn Lỗ Đông Nam, đầy thâm ý nói:
- Xem ra Lỗ thủ trưởng còn phải nghiên cứu về lịch sự quốc gia, nơi này từng là của quốc thổ, cho nên, chúng tôi có thể là chủ nhân nơi này!
Lỗ Đông Nam lau mồ hôi
- Hai vị thủ trưởng nói rất đúng.
Trong lời nói của Trương Nhất Phàm, lộ ra một ý khác, Lỗ Đông Nam nghe hiểu được, chúng ta đều là người Trung Quốc nên đều là chủ nơi này, hẳn là tôn nghiêm chính mình, phu nhân Lỗ Đông Nam nhìn mà thấy xấu hổ, liền nghĩ đến tuổi trẻ thật là lợi hại, liền đứng lên giảng hòa,
- Được rồi mọi người uống rượu, các vị không ngại đường xa, đến đây, thật vất vả!
Mọi người cùng nhau nâng chén rượu, ngoài cửa đi vào vài người Lào da ngâm đen, vài người này đi trước có xíu khẩn cấp, một người du học sinh không cản thẩn bưng đồ ăn là rơi, chén đĩa trong tay đổ xuống đất, đồ ăn bắn tung tớ lên một người Lào. Người Lào đó giận tím mặt, thuận tay cho người bưng 1 bạt tai, “…” mở miệng mắng những câu nghe rất thô tục.
Lập tức du học sinh kia cuối đầu, nói ra câu nói xin lỗi, xin lỗi.
Người Lào hống hách chửi, nói nghe gì nghe cũng không rõ, dường như là bảo tên du học sinh kia đem người y đi rửa sạch sẽ, Trương Nhất Phàm nhịn không được, nặng nề buông cái chén xuống, Thẩm Uyển Vân lập tức kéo hắn lại, Lỗ Đông Nam lập tức đứng lên,
- Bớt giận bớt giận, để tôi đi xem chuyện gì xảy ra?
Qua hết hôm nay, sẽ không ai để phiếu, aa
Tuy nhiên quan trường thi đấu, đại cục đã định, cảm tạ các mọi người ủng hộ.