Mục lục
Quan Đạo Thiên Kiêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu nói Trương gia và Thẩm gia liên kết với nhau, như vậy Tống gia và Tổng Bí thư Nhất Mạch cũng có quan hệ mật thiết không thể tách rời.

Tống Hạo Thiên đắc ý chính là vì mối quan hệ này, mới khiến anh ta ở trong đại đa số các thanh niên cán bộ tiên phong dẫn đầu.

Đúng là loại ưu việt Tiên Thiên dưỡng anh ta có một tâm trí tự cao tự đại, cũng đã dưỡng tâm lý của anh ta trở nên mạnh mẽ, cứng rắn. Mặc kệ làm gì anh ta cũng không bao giờ nghĩ đến cảm nhận của người khác, không nghĩ đến cách nghĩ của người khác.

Anh ta đến đây ít nhiều cũng tạo áp lực cho Lý Hồng.

Tuy rằng Lý Hồng không sợ anh ta nhưng cô hơi lo lắng, Tống Hạo Thiên sẽ phá hỏng việc ăn ý giữa mình và Nhất Phàm.

Vừa mới tan họp Tống Hạo Thiên liền đến văn phòng của Lý Hồng, gõ cửa nói:

- Đại bí thư Lý, tôi là Tống Hạo Thiên!

Thư ký của Lý Hồng bước ra, anh ta thở dài một tiếng ra hiệu thư ký lui ra.

Đối với nhân vật lớn trước mặt thư ký có chút sợ anh ta, nghe nói nhân vật này đến từ thành phố, rất có tiếng mình không nên trêu vào. Tống Hạo Thiên đứng trước cửa, im lặng chờ sự phản ứng của Lý Hồng.

Lý Hồng cũng mới từ phòng họp trở về, cảm giác thấy những vụ án ở Song Giang có tính định đoạt. Đang nghĩ tới chuyện này thì Tống Hạo Thiên đã theo mình đến đây, Lý Hồng hô một câu trong phòng làm việc,

- Mời vào ---

Lúc này Tống Hạo Thiên mới mỉm cười, rất tự tin ngẩng đầu lên, khoanh hai tay đi vào phòng làm việc của Lý Hồng.

Thư ký của Lý Hồng thấy bộ dạng này của Tống Hạo Thiên, không khỏi khinh miệt, làm như oai lắm vậy?

Đồng thời cô âm thầm lo lắng, không biết cô chủ có quở trách mình vì chuyện này không, để cho Tống Hạo Thiên tự ý xông vào.

Vì thế cô liền theo vào pha trà, Lý Hồng phất phất tay,

- Cô đi ra ngoài trước đi!

Thư ký thấy kì lạ, hoá ra Phó bí thư mới tới này cũng không nên như vậy, không ngờ ngay cả trà cũng không cần rót, đây đã cho thấy nhiều vấn đề. Ít nhất Phó Bí thư mới tới cũng không để cô chủ đãi ngộ.

Lý Hồng không có mời anh ta ngồi, Tống Hạo Thiên bước đi thong thả một vòng trong phòng làm việc của Lý Hồng,

- Rất nghiêm túc, xem ra cô thật sự rất thích hợp với vị trí Bí thư Tỉnh uỷ này.

Lý Hồng thản nhiên nói:

- Có việc gì sao?

Cô chẳng muốn so đo cùng Tống Hạo Thiên, chuyện lần trước còn chưa tính toán với anh ta, Tống Hạo Thiên muốn vô lễ với mình, bị mình tát cho một bạt tay. Lúc ấy hai người liền trở mình, không ngờ anh ta vẫn còn tính mặt dày mặt dạn.

Tống Hạo Thiên cười cười,

- Đều là bằng hữu đã nhiều năm, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, sao lại nghiêm túc đến thế?

Lý Hồng ngồi trên vị trí thuận tay cầm lấy một phần tài liệu, mặc cho Tống Hạo Thiên ở đó độc tấu một mình.

Tống Hạo Thiên nói:

- Đã ở lại tỉnh Tây Bộ được một năm, rốt cuộc cũng có cơ hội công tác với cô. Cô biết không? Tôi đã trông mong ngày này lâu lắm rồi.

Lúc này Lý Hồng mới ngẩng đầu,

- Ở đây là văn phòng, nếu anh không còn chuyện gì tôi phải đi có việc.

Đã nói thế rồi Tống Hạo Thiên một chút cũng không có buồn bực, cười cười nói:

- Được, vậy ta nói chính sự đi!

Anh ta ngồi xuống nhìn chăm chú vẻ mặt của Lý Hồng. Trong mắt Tống Hạo Thiên, Lý Hồng dường như đã thay đổi, đây là sự thay đổi bề ngoài lẫn trong tâm hồn, chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nhìn bằng mắt. Cụ thể thay đổi ở điểm nào ngay cả anh ta cũng không thể nói được, chỉ biết là Lý Hồng đã làm cho cảm giác của anh ta không giống như trước.

Khó trách…

Nghĩ đến đây trên mặt Tống Hạo Thiên cau lại nghiêm nghị.

Nếu thật sự như thế anh ta tình nguyện đập đầu tự sát. À không, đâm chết người kia!

Chỉ mong mọi thứ không giống như vậy, ngàn vạn lần không nên thành sự thật, Lý Hồng là của tôi, cô chỉ thuộc về tôi Tống Hạo Thiên này thôi.

Nghĩ thầm những điều đó, bộ dạng Tống Hạo Thiên có chút ngẩn ngơ và mê mẩn.

Cách nhìn này của đàn ông Lý Hồng có thể nhìn thấu được, cô phát hiện ánh mắt của Tống Hạo Thiên hơi khác thường, liền ho nhẹ một tiếng.

- Khụ khụ ---

Tống Hạo Thiên tỉnh táo lại nhất định phải làm rõ ràng, không biết thằng nhóc thối Trương Nhất Phàm có xảy ra chuyện đó với cô chưa, nếu thật sự có thì ông đây cũng làm cái đó. Hừ hừ --- tuy nhiên sau khi suy nghĩ lại, mình lo lắng là chuyện dư thừa chắc mình đã cảm giác sai. Lý Hồng rất là băng thanh ngọc khiết, một cô gái thanh cao như vậy làm sao lại có thể cùng một người đàn ông đã có vợ chứ?

Lần trước chắc do Trương Nhất Phàm chủ động tấn công cô, Lý Hồng còn đánh hắn một bạt tay. Sau đó lập tức nổi giận chạy đi, trong lòng Tống Hạo Thiên cầu khẩn ông nội, bà nội, Bồ Tát và Thượng Đế phù hộ, đừng để cho họ xảy ra chuyện đó là tốt rồi.

Lý Hồng ho nhẹ làm cho Tống Hạo Thiên quay về hiện thực, anh ta để ý nói:

- Tuy rằng tôi mới đến tỉnh Tương, về sau cần cô hỗ trợ nhiều trong công tác, tôi sẽ hết sức phối hợp với công tác của Uỷ ban Kỷ luật các cô. Nhưng mà có một chuyện tôi không rõ nếu chồng của Diệp Á Bình phạm phải tội lớn như vậy chẳng lẽ Diệp Á Bình không có chút liên quan nào sao?

Lý Hồng nghiêm mặt nói:

- Đây là kết quả trong Hội nghị thường vụ, anh muốn nói cái gì?

Tống Hạo Thiên vừa tới tỉnh Tương thì biết chuyện này, xem ra anh ta đã quan sát nhất cử nhất động ở tỉnh Tương. Chính xác ra là lưu ý nhất cử nhất động của mình và Trương Nhất Phàm. Nghĩ đến đây Lý Hồng không khỏi có chút tức giận.

- Không có, tôi chỉ nhắc chút thôi, Uỷ ban Kỷ luật không cần bị một số người có dã tâm chi phối.

Lý Hồng không vui nói:

- Uỷ ban Kỷ luật có nguyên tắc của mình, mỗi đồng chí đều có tính giai cấp của mình, những lời không phục của anh là có ý gì? Hội nghị thường vụ và Uỷ ban Kỷ luật đã bị anh bác bỏ hoàn toàn, Tống Hạo Thiên, anh cũng đừng quá tự đại đó?

Lý Hồng cũng đội mũ lớn đấy, đã lôi toàn bộ mười hai vị lãnh đạo của Uỷ ban thường vụ tỉnh Tương và Uỷ ban Kỷ luật, Tống Hạo Thiên chỉ có thể mỉm cười một cách ngượng ngùng,

- Đừng hiểu lầm, cô cũng đừng có tức giận đến thế, tôi chỉ trình bày chút quan điểm cá nhân thôi. Dù sao tôi cũng là Phó bí thư chuyên trách ở tỉnh Tương, phát biểu ý kiến của mình chút cũng được mà. Xem bộ dạng này của cô tôi không dám nói tiếp nữa. Thôi đi, thôi đi, chúng ta đổi đề tài khác.

Lý Hồng hừ một tiếng,

- Tôi biết anh vẫn rất tự cao không thèm để ý đến người bình thường, tuy rằng nơi đây kém hơn thành phố nhưng cũng có đặc điểm riêng, nếu anh gia nhập bộ máy lãnh đạo ở tỉnh Tương, thái độ của anh cần nghiêm chỉnh lại, đừng đem ân oán cá nhân vào đây.

Tống Hạo Thiên thấy bộ dạng lạnh lùng của Lý Hồng chỉ biết mỉm cười theo quán tính.

- Bí thư Lý nói đúng tôi sẽ tận lực làm tốt công tác của mình. Chuyện nào nên lo, chuyện nào không nên lo, lòng tôi sẽ có tính toán. Tốt rồi chúng ta không có so đo trong chuyện này nữa, tối nay tôi mời khách, bí thư Lý, Chủ tịch tỉnh Thẩm cùng vài người cùng đến, địa điểm ở Ngọc Lầu Đông, hết giờ tôi sẽ liên lạc với cô.

Tống Hạo Thiên nói xong lập tức đứng lên đi, không để cho Lý Hồng có cơ hội từ chối.

Lý Hồng nhìn bóng dáng phía sau của anh ta, trong lòng thầm hừ một tiếng, đừng tưởng đem Lý Thiên Trụ, Thẩm Hoành Quốc ra tôi sẽ cho anh mặt mũi. Tống Hạo Thiên anh thật sự là quá ngây thơ rồi!

Lý Hồng đã đoán đúng rồi, Tống Hạo Thiên chính là có ý nghĩ này, sợ Lý Hồng cự tuyệt nên nói xong những lời này liền bước đi.

Vừa rồi trong cuộc nói chuyện với Lý Hồng, anh ta phát hiện Lý Hồng vẫn như cũ rất lạnh nhạt với mình, thậm chí còn cố ý làm khó mình. Thật ra Tống Hạo Thiên này không sợ, anh ta vẫn còn bản lĩnh đánh nhau của Tử Triền Lạn. Nếu Lý Hồng muốn doạ anh ta như vậy thì phải nói chuyện hoang đường ngày đêm.

Sợ là sợ ở chỗ trong khoảng thời gian mình đi tỉnh Tây Bộ, những thành quả mình đã khổ công dựng lên đã bị Lang Điêu đem đi.

Là một người đàn ông một người từng trải, trên cơ bản Tống Hạo Thiên có thể nhìn thấy sự thay đổi rất nhỏ của một người đàn bà. Thậm chí anh ta có thể nhìn cách đi đứng, hình dạng cái mông, khoảng cách giữa hai chân, cùng với ngôn ngữ, thần thái và các phương diện khác để phân tích quá trình tiến hoá của một người con gái “Nhân đáo bát”.

Lý Hồng ngồi đó không cho anh ta tí xíu nào cơ hội.

Anh ta không thể bàn luận cái mông hay khoảng cách hai chân của Lý Hồng, nhưng anh ta cảm giác được thần sắc của Lý Hồng đã thay đổi. Tuy rằng đây chỉ là một sự thay đổi rất nhỏ, Tống Hạo Thiên vẫn mơ hồ cảm giác được điều gì đó hơi lạ.

Lý Hồng trước kia không giống như vậy, không may đã bị thằng nhóc Trương Nhất Phàm làm bẩn. Tống Hạo Thiên nghĩ thầm chuyện này trong lòng, cũng có chút rối rắm không rõ. Trở về văn phòng nhìn cái gì cũng không vừa mắt, bỗng tức giận đã hất toàn bộ tài liệu trên bàn xuống đất.

Trương Nhất Phàm nếu để tôi điều tra được ngươi đã làm gì Lý Hồng, ông đây sẽ phá huỷ ngươi!

Trương Nhất Phàm đang phê duyệt chỉ thị văn kiện đột nhiên rùng mình một cái.

Mẹ kiếp, thằng chó nào đang chửi rủa mình? Tôi nguyền rủa hắn sinh con trai không có cái đó!

Câu mắng này của Trương Nhất Phàm rất độc, vợ trước của Tống Hạo Thiên sinh được một đứa con gái, vẫn nuôi nấng như con trai, quần áo hay cách ăn mặc đều giống con trai.

Đồng thời tim của Tống Hạo Thiên cũng đập thình thịch. Đứa con trai giả của y đúng là không có ngoạn nghệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK