Trương Nhất Phàm thấy có chút kì lạ, không phải cô vừa tắm ở suối nước nóng sơn trang rồi sao ?
Lý Hồng nói,
- Tôi thích sau khi ngâm mình ở suối nước nóng, về lại tắm tiếp, tóm lại cảm giác nước ở đó như đã có nhiều người tắm qua rồi.
Về điều này, Trương Nhất Phàm không có gì để nói.
- Cô có sạch sẽ quá không?
Lý Hồng cười , thời khắc đó thật khiến người ta cảm động.
Trương Nhất Phàm từ trước tới nay chưa bao giờ thấy Lý Hồng lại có lúc phong tình như vậy, nhìn cô thản nhiên cười, Trương Nhất Phàm đột nhiên nhớ lại năm đó, cảm giác đó của Chu U Vương vì một nụ cười của giai nhân, không tiếc khói lửa đánh chiếm các nước chư hầu, thậm chí có mất nước khuynh thành hay không?
Nghĩ xa một chút Bá Vương lúc đó anh hùng cái thế cũng có tình nhân. Trương Nhất Phàm luôn có tư tưởng coi trọng giang sơn mỹ nhân, nếu là thứ tình cảm chân thành, sẽ khiến hắn từ bỏ giang sơn vạn lý mà lạc vào chốn mỹ nhân. Hắn thấy cũng không có gì không thể cả.
Tiếng nước chảy vọng ra từ phòng tắm, Lý Hồng quen dùng vòi hoa sen tắm. Trương Nhất Phàm nằm trên ghế sô pha, cảm nhận được tiếng nước trong phòng tắm vang lại, không kìm được ánh mắt nhìn về hướng phòng tắm.
Trên tấm kính đã dán giấy mờ hiện lên rõ một hình bóng, tuy không nhìn thấy dung nhan Lý Hồng nhưng trên kính của phòng tắm khách sạn đã bán đứng cái bí mật về dáng hình ma quỷ kia của Lý Hồng.
Trương Nhất Phàm trước đây không để ý lắm, hôm nay mới phát hiện bí mật này. Hóa ra ánh đèn phòng tắm được bật trên vách kính đã phản chiếu bóng hính xinh đẹp kia, hoàn toàn khiến người bên ngoài thấy được rất rõ.
Nhưng chỉ là đường viền của một cái bóng. Cái đường viền này đã bán đứng những đường cong hoàn mỹ của Lý Hồng.
Thêm vào đó, kính lại bị ướt, độ trong suốt lại càng cao hơn. Trương Nhất Phàm dường như nhìn thấy được một Lý Hồng lõa thể, nhất là đôi nhũ hoa trước ngực lộ ra vẻ cao ngất của búp măng.
Tuy không lớn lắm nhưng lại cao vô cùng, so với lần Trương Nhất Phàm chạm vào cô ấy , cảm giác này là một. Một Lý Hồng được ánh đèn chiếu rọi, cặp mông cho dù đã cởi bỏ sạch sẽ mà vẫn giống như người đang mặc quần vậy, vẫn có hình cụ thể.
Trương Nhất Phàm giống như xem chiếu bóng, ngồi trên sô pha, từ từ hút thuốc, cơn buồn ngủ trong đầu , thoáng chốc mất tăm mất tích.
Cũng không biết ý tưởng này là ai nghĩ ra, rõ ràng vách kính phòng tắm có dán mờ, chẳng nhẽ bọn họ không biết sau khi kính bị ướt, độ trong suốt sẽ càng cao sao ?
Càng có khả năng, những người này nghĩ ra trăm phương nghìn kế, cố ý nghĩ ra điểm này. Cũng có thể người ta sớm đã xem xét điều này, chỉ là để tiện cho những người đàn ông đưa con gái vào đây , có được sự thuận tiện khác, một loại tình thú khác.
Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng tắm trong phòng tắm, chỗ nào đó đột nhiên cương lớn mạnh.
Lý Hồng dùng gel tắm, chỉ thấy cô đang chà sát cơ thể, sau đó nhẹ nhàng xoa ngực mình, tuy chỉ là mấy động tác đơn giản, Trương Nhất Phàm đã thấy như sắp bùng nổ vậy, hận không thể lao vào trong, ôm Lý Hồng ra, ném lên chiếc giường đó.
Thật vất vả để đợi Lý Hồng tắm xong, Lý Hồng đã thay một bộ đồ ngủ, cô bỏ chiếc khăn quấn tóc xuống, thấy Trương Nhất Phàm ngồi trên sô pha nói :
- Anh có muốn đi tắm không?
Thời khắc này, Trương Nhất Phàm nào dám đứng dậy? không, đánh chết cũng không đi tắm.
Một khi đứng dậy, Lý Hồng chắc chắn sẽ hoài nghi, Trương Nhất Phàm lắc đầu
- Cô đi ngủ đi, tôi nằm ở đây cũng được rồi
Lý Hồng nghiêng đầu,
- Vậy tôi kệ anh đấy.
Nói rồi cô liền đứng dậy, định đi vào phòng trong. Trương Nhất Phàm kéo cô lại, Lý Hồng đứng không vững, đặt mông ngồi xuống.
Trương Nhất Phàm thừa thế ôm vào eo cô, đôi mắt hiện lên ngọn lửa tình nóng đượm đang nhìn mắt Lý Hồng, Lý Hồng nói anh định làm gì ?
Trương Nhất Phàm lắc đầu
- Không muốn làm gì, chỉ muốn ôm cô.
Lý Hồng nói, không phải anh muốn đi ngủ rồi sao ?
- Giờ tôi không ngủ nổi.
Trương Nhất Phàm siết chặt eo Lý Hồng, ánh mắt hướng vào bộ ngực trắng sáng của cô, cổ áo ngủ đều rất rộng, có thể thấy được một màn tuyết trắng.
Lý Hồng phát hiện ánh mắt ánh có phần kỳ quặc, liền ôm đầu hắn
- Không được nhìn lung tung.
Trương Nhất Phàm nói
- Chỉ cho tôi nhìn một cái được không? Nếu không tôi điên mất, cô quá hút hồn người ta, thật đấy.
Mặt Lý Hồng ửng đỏ một chút, chắm chú nhìn Trương Nhất Phàm
- Anh có thể đừng giống những người phàm tục đó được không, nếu nói những lời đường mật, điều này cũng vô dụng với tôi, anh hẳn đã biết.
Trương Nhất Phàm nói
- Tôi không nói lời đường mật, tôi chỉ nói lời thực lòng.
- Vậy lời thực lòng của anh là gì? Nói đi ! tôi nghe thử”.
Lý Hồng nói.
Trương Nhất Phàm cười, cười đến mức có phần gian tà.
Lý Hồng nói, anh cười cái gì?
Trương Nhất Phàm trả lời,
- Tôi sợ nói ra , sẽ dọa cô mất.
Lý Hồng nói, anh nói đi, tôi đã có chuẩn bị trong lòng. Vì kể từ sau lần đó, tôi đã không coi anh là người tốt rồi.
Trương Nhất Phàm không biết nói gì,
- Tôi xấu đến vậy sao?
Lý Hồng nói:
- Anh đừng đi xa chủ đề, nói lời thực lòng của anh đi!
Trương Nhất Phàm nhìn cô : -
- Là cô muốn tôi nói, vậy thì tôi nói.
Khi hắn nhìn Lý Hồng , Lý Hồng nhìn hắn không chớp mắt, dường như đang chờ câu trả lời của Trương Nhất Phàm, Trương Nhất Phàm nói
- Thực ra tôi rất muốn có được cô, cô quả thực rất đẹp. Đẹp đến mức khiến người ta không kìm lòng được.
Lý Hồng cười.
=- Anh không cảm thấy anh đã có được gì sao? Tự anh nói thứ anh có được từ tôi còn ít sao? Anh cũng không nghĩ gì, hơn ba mươi năm nay, có người đàn ông nào dám vô lễ thế này trước mặt tôi? Thế mà anh, ngoài vô lễ còn muốn sàm sỡ. Anh còn muốn thế nào nữa? hay là muốn tôi dâng bản thân mình cho anh đêm nay? Như thế này chắc anh mới cảm thấy thoải mái, sảng khoái ?
Trương Nhất Phàm nói tôi đúng laf có ý định này, chỉ sợ cô không đồng ý
Lý Hồng nói, anh thật là lòng tham vô đáy, tôi đã thế này rồi , anh còn muốn ..tôi. Tôi không phải đã nói với anh rồi sao ? tôi không thể chấp nhận hình thức ghê tởm đó. Tôi cho rằng bản thân mình làm thế này anh đã thấy thỏa mãn rồi. Thực ra từ trước tới nay anh đã có được trái tim tôi rồi , anh biết không ? kể từ lần ở Tuyết Địa anh đã cướp đi nụ hôn đầu của tôi, tôi đã bắt đầu không kìm được bản thân mà yêu anh rồi.
Điều này, tôi nghĩ tôi có không nói, anh cũng sẽ hiểu được, vì tự tôi cảm thấy tôi rất hiểu anh, anh cũng nên hiểu tôi như tôi hiểu anh vậy. Nhưng con người anh rất xấu, rất xấu , lại còn dám đánh lén tôi.
Chuyện Lý Hồng nói là chuyện khi ở bờ sông Trương Nhất Phàm đã vuốt ve cô. Trương Nhất Phàm có chút ngại ngùng.
- Đó đều do không nén được lòng, tự nhiên xảy ra, cô còn có ý kiến?
Lý Hồng tức giận,
- Anh đều như vậy, tôi có thể không có ý kiến sao?
Cô kéo hai tai Trương Nhất Phàm
-Anh tệ quá rồi, lại dám đối xư với tôi như vậy. anh biết không? Khi đó thực sự tôi rất muốn giết anh.
Trương Nhất Phàm cười,
- Cô thực sự muốn giết tôi, ngược lại còn thuận theo tôi.
Lý Hồng hỏi ,
-Tại sao?
Trương Nhất Phàm cười đắc chí,
- Cô không phải đàn ông, không thể hiểu được sự đau khổ của đàn ông. Người con gái giống như cô, tôi nghĩ người đàn ông bản lĩnh hơn nữa cũng không chịu được, vì vậy cô đừng trách tôi. Tôi muốn có toàn bộ cô đó là điều bình thường.
- Được lắm, anh còn tìm được lý do cho mình.
Lý Hồng nói rồi làm ra vẻ muốn đánh Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm giật mình né đi, mặt liền chạm vào trước ngực Lý Hồng.
Cái chạm này không chỉ có khuôn mặt cảm nhận được đôi gò bồng đào của Lý Hồng, Trương Nhất Phàm thoáng chốc giật mình
-Cô không mặc nội y sao?
Mặt Lý Hồng đỏ ửng lên, nhưng lại nghiêm mặt nói : = Ai nói khi đi ngủ phải mặc nội y chứ?
Trương Nhất Phàm có chút kích động, giống như một chú lợn nhỏ bị đói điên cuồng, nhanh chóng dũi vào ngực Lý Hồng, khiến Lý Hồng ngứa ngáy , dơ đôi bàn tay trắng hồng gắng sức đánh vào lưng Trương Nhất Phàm
Trương Nhất Phàm không bận tâm đến chuyện gì nữa, hắn chỉ muốn tận hưởng chốn nhân gian tuyệt thế trong lòng Lý Hồng, tận hưởng thời khắc tuyệt đẹp hiếm có trên đời. Nữ thần băng giá lại không mặc nội y, mà lại ở cùng với mình một người đàn ông bình thường, Trương Nhất Phàm thật hưng phấn.
Ngay tại thời điểm Lý Hồng đánh hắn, cũng không biết Trương Nhất Phàm đã dùng cách gì, kiểu dũi dũi này , Lý Hồng đột nhiên phát hiện mặt hắn hoàn toàn chạm vào bầu ngực của mình.
Tại chính giữa đôi gò bồng đào, nhân lúc khi mình không để ý , giống như một chú lợn nhỏ tham ăn hôn lên nhũ hoa của mình, Lý Hồng hoảng hồn, kém chút nữa mặt như ngọn lửa than,
- Buông tôi ra, buông tôi ra!
Lại một lần nữa thần không biết quỷ không hay trúng ý của hắn, Lý Hồng không hiểu . Hắn làm thế nào tháo nút thắt ra, thấy mặt Trương Nhất Phàm dán chặt trên bộ ngực mềm mại của mình, Lý Hồng nóng nảy.
Trương Nhất Phàm không để ý những thứ đó, lúc này , hắn chỉ muốn làm sao nắm trọn Lý Hồng trong tay, đã chiếm được một nửa cơ thể Lý Hồng, chỉ còn lại một tòa thành cuối cùng vẫn chưa công phá.
Chinh phục một người phụ nữ giống như chinh phục một dân tộc, chỉ có chinh phục triệt để mới là thắng lợi cuối cùng. Khi anh chinh phục một cô gái, nếu chỉ có được một nửa người trên của cô ấy, hoặc chỉ dừng lại ở một nửa người trên, mà nếu không công chiến phòng tuyến cuối cùng , vậy những cố gắng trước đây đều sẽ vô ích.
Vì vậy Trương Nhất Phàm đang nghĩ, dù sao chăng nữa, hắn không thể bỏ lỡ cơ hội này.
Thế là , hắn ôm Lý Hồng xuống, rồi lại hôn môi cô, đôi tay siết chặt ngực cô, Lý Hồng lo lắng, cố gắng đẩy hắn ra
- Anh đừng như thế? Đừng như thế không được sao? cho tôi giữ lại chút mơ tưởng, giữ lại chút thần bí được không ?
Trương Nhất PHàm cũng không nói gì, chỉ ra sức hôn cô, Lý Hồng nắm giữ lấy bàn tay hắn đang trên ngực mình ,
- Đừng vậy nữa, tôi có điều muốn nói với anh!
Vào lúc này có điều muốn nói , rõ ràng là vin cớ.
Trương Nhất Phàm không để ý cô, lại hôn lên nhũ hoa, Lý Hộng bị hắn đè nặng, giãy dụa không ra, cô lại thở dài
- Anh còn không dừng lại, anh sẽ hối hận.