“Nhanh như vậy sao?” Đào Thành ngây ngẩn cả người, có chút không thể tin nổi. “Lúc tôi vừa mới gọi điện thoại cho cậu, không phải cậu nói hơn 40 phút đồng hồ mới chạy được một nửa sao. Sao mới qua mười mấy phút thì đã tới đây rồi.” “Không phải bởi vì tổ trưởng bệnh thần kinh của các người muốn tôi đến trước 9 giờ sao, tôi đã phải vượt qua chục cái đèn đỏ đó.” Phốc phốc... Ninh Triệt bên cạnh nhịn không được trực tiếp cười ra tiếng. “Tôi cũng không phải là nói...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.