Nghe được có người gọi mình, Lâm Dật quay đầu liếc nhìn. Hắn phát hiện người nói chuyện khá quen mắt nhưng vẫn không nhớ ra được là ai. Nhưng nhìn những người bên cạnh ông ta dường như là người của cục giáo dục. "Không ngờ cậu đi làm nhân viên cứu hỏa, thật sự khiến người ta không ngờ đấy." Trương Khải Văn đi tới Lâm Dật bên cạnh, vừa cười vừa nói. "Còn không phải rảnh rỗi không có chuyện gì làm, qua để giết thời gian sao?" Cho dù quên mất đối phương là ai, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.