"Anh Lâm đừng gấp gáp như vậy.” Lý Vĩ Cường vừa cười vừa nói: "Vừa rồi tôi nếm thử một ngụm, loại trà này thực sự không tệ, ngài nếm thử xem." "Chủ yếu là tính tình của tôi không được tốt lắm, tôi sợ sau khi uống trà xong, thì không muốn trò chuyện với anh về phương diện này nữa." Lâm Dật nói ra: "Cho nên tôi cảm thấy, trước tiên vẫn nên nói chuyện chính sự thì tốt hơn." "Được thôi." Nhìn thấy Lâm Dật khó chơi như vậy, Lý Vĩ Cường cũng không muốn tiếp tục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.