“Mẹ nó, không biết xấu hổ như vậy sao?” Lâm Dật không ngờ tới, nói: “Tôi ở Trung Hải tuy có quyền thế, cũng chưa dám làm ra loại chuyện như vậy.” Lưu Văn Xương cười thành tiếng: “Là do tổng giám đốc Kỷ quản nghiêm chăng.” “Không phải cô ấy quản nghiêm, mà là vì tất cả phụ nữ đều chủ động tấn công tôi, không cần tôi phải đích thân ra tay." "Ồ... tổng giám đốc Lâm ngầu thật." "Tôi không dám, vẫn là lão già kia lợi hại hơn.” Lâm Dật nói: “Đã hơn sáu mươi tuổi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.