"Quan tâm nhiều làm gì, Dư Hàng là địa bàn của Tiếu gia chúng tôi, người nào đến cũng không sợ." "Cô không sợ là một nhân vật lợi hại nào đó sao?" "Nếu như là nhân vật mà Tiếu gia chúng tôi không đắc tội nổi, thì anh ra mặt giải quyết vấn đề là được, càng không cần phải sợ." Lâm Dật cười rộ lên, "Thì ra là còn chờ tôi ra tay." Tiếu Băng cười hắc hắc, "Vậy thì lái chậm một chút, nhìn xem người phía sau là ai, dù sao tôi vẫn chưa buồn ngủ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.