“Vậy còn chờ đợi cái gì, lên xe, tôi sắp bị đói chết rồi.” Lương Nhược Hư vuốt mái tóc, cũng không có cách nào với Lâm Dật, liền ngồi lên xe, lái xe về nhà của mình. Đến nhà, Lương Nhược Hư tìm cho Lâm Dật đôi dép lê, sau đó tự mình về phòng, thay lên người một bộ quần áo ngủ dài tay, chuẩn bị xuống bếp nấu thức ăn. “Hôm nay thế nào mà còn đổi phong cách vậy, tôi nhớ lần trước đến đây, cô mặc là tơ tằm.” Lâm Dật nằm trên ghế sopha,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.