"Chúng ta đi thôi, tìm một chỗ thư giãn một chút." "Hì hì, tới đây." Trương Hiểu Vân nói. Triệu Gia Bân nhìn Lâm Dật dẫn theo đám người Trương Hiểu Vân rời đi, mặt cũng tái xanh rồi. Dù thế nào anh ta cũng không ngờ tới những người này tự nhiên không coi mình ra gì! "Phó hội trưởng Triệu..." Chu Tĩnh lúng túng nói. Cô ta không ngờ mọi chuyện có thể ầm ĩ đến mức này. "Chúng ta đi thôi! Tôi không tin không có cách trị bọn họ!" Triệu Gia Bân phất ống tay áo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.