“Chuyện này ấy mà…” Lâm Dật làm ra vẻ thần bí nói: “Thiên cơ bất khả lộ, không thể nói cho em biết được.” “Không được, anh phải nói cho em biết.” Kỷ Khuynh Nhan không làm nữa, đứng phía sau lưng Lâm Dật dò hỏi. Làm ra dáng vẻ nếu anh không nói cho em biết, em sẽ làm phiền chết anh. Cứ như là 2 người khác hoàn toàn so với người vừa mới đàm phán khi nãy vậy. “Lúc em ngủ, chúng ta đã tùy tiện rồi đó.” “Nói bậy, nếu như anh động tay động chân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.