Sau mười mấy phút, Kỷ Khuynh Nhan bưng đĩa cơm, đưa trước mặt hai người, Lâm Dật đem phế phẩm tích góp lại từ sáng giờ đưa cho bà. "Cảm ơn anh chị." Cậu bé nhỏ giọng nói. Kỷ Khuynh Nhan sờ đầu bé trai, "Nói cho chị biết, em tên là gì?" "Vương Đông Đông." "Năm nay bao nhiêu tuổi, em học lớp mấy rồi?" "Em 11 tuổi, nhưng em không đi học." "Không đi học?" Vương Đông Đông mím môi, muốn nói, nhưng lại không nói ra. "Chúng tôi chưa đóng được tiền học phí, trường học sẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.