“Mẹ nó anh Lâm, sao anh lại quen được cô em tuyệt vời như vậy?” “Nhờ khuôn mặt này chứ sao nữa.” Lâm Dật nói tiếp: “Vốn không muốn đả kích cậu, nhưng cậu cứ hỏi mãi nên tôi đành ăn ngay nói thật vậy.” “Chúng ta đều là anh em một nhà, giả ngu như vậy chả thú vị chút nào đâu.” “Được rồi, đừng vẽ vời nữa, mau tới đây đi.” Lâm Dật nói: “Lát nữa người đó sẽ đến.” “Tôi đi chiếc Phantom cha tôi mới tậu được, chắc cũng không mất mặt đâu nhỉ.” “Cũng tạm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.