"Nhanh nhanh lên, cầm giúp tôi." Mạc Thanh Uyển đưa cái thùng trên tay mình cho một đồng nghiệp, vội vã chỉnh trang lại một chút quần áo, tóc tai và lớp trang điểm của mình, hướng về Lâm Dật đi tới. "Lâm Dật." "Cậu còn chưa đi sao?" Lâm Dật cười nói. "Em đang chờ anh đấy." Mạc Thanh Uyển nở một nụ cười mà cô cho là rạng rỡ nhất, cô tự tin với nụ cười này có thể mê hoặc được Lâm Dật. "Chờ tôi làm gì?" "Chủ yếu là có chuyện muốn nói với anh." Mạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.