“Váy của em, cũng không có dài hơn chị là bao đi.” Điền Nghiên mắng: “Những nam sinh kia, cũng đều nhìn chằm chằm vào chân của em kìa.” Hà Viện Viện cười híp mắt nói: “Chân của em quá ít thịt, nữ sinh có thịt như chị mới được nhiều người yêu thích hơn.” “Hai người cũng không cần ở đây khen lẫn nhau làm gì.” Lâm Dật nói: “Nhiều người tới như vậy, tôi mẹ nó làm sao nghỉ ngơi a.” “Vậy sao không làm giống như trước đó, chỉ làm cơm chiên trứng thôi.” Hà Viện Viện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.