“Anh đang nhìn cái gì!” Kỷ Khuynh Nhan nhìn vào chiếc gương ở phía đối diện, phát hiện Lâm Dật đang lén nhìn mình, giơ nắm đấm lên nói: “Có phải đang lén nhìn chân của em không?” “Chân mọc ra, không phải là để người ta ngắm nhìn sao.” “Thấy anh bận như vậy, cho anh một chút phúc lợi.” Nói xong, Kỷ Khuynh Nhan vén bộ đồ ngủ bằng lụa của mình lên. Từ từ chậm rãi, đến tận phần bắp đùi, nhưng cũng vừa hay lúc này, động tác của Kỷ Khuynh Nhan đột nhiên dừng lại....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.