“Cảm ơn cô Quách đã giúp đỡ.” Lâm Dật cười ha ha, nói. “Cậu cũng đừng nói móc tôi nữa.” Quách Nhị nói: “Lấy năng lực của cậu thì chỉ cần vài phút là có thể đem chuyện này xử lý tốt. Tôi đến đây đúng là vẽ vời cho thêm chuyện mà.” “Chủ yếu là có chút chuyện khác, muốn nói với chị một chút.” Lâm Dật nhìn Vương Lộ, nói: “Mấy người này đều là học sinh cấp ba thuộc khoá này, sau này thi đại học muốn báo danh vào trường của chị. Chị có thể nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.