Trương Đức Hoành muốn chạy, nhưng chân của anh ta đã mềm nhũn. Vừa bước ra một bước, thân thể đã co quắp trên mặt đất. Lâm Dật lôi kéo cổ áo của anh ta, ném tới bên cạnh ghế sô-pha, chính mình nghênh ngang ngồi xuống, bắt chéo chân. "Nói một chút đi, nơi ở của các người ở đâu, người sai khiến các người lại là ai." "Chúng tôi không biết cái gì cả, tôi sẽ khởi tố anh!" Vương Tú Thành lớn tiếng nói. "Nếu có mạng sống ra ngoài thì anh thích khởi tố thế nào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.