"Ai ai ai, tôi sắp chết rồi, cô cũng đừng đậu đen rau muống tôi có được không." "Tôi cảm thấy cậu bây giờ còn chưa chết, ít nhất có thể kiên trì thêm mấy giờ." "Nếu như cô lại làm như vậy thì tôi ngay cả mấy giờ đều không kiên trì được." Lâm Dật nói: "Chúng ta đến đại sứ quán trước, bên kia có người đang chờ tôi, nếu như đến trễ thì chỉ sợ sẽ không còn cơ hội." "Tôi biết, đang lái đến đó đây." Lâm Dật ngồi ở hàng sau, ôm lấy vết thương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.