Dương Thiên Tâm ngớ người đứng như trời trồng. Nàng có nằm mơ cũng không ngờ Lâm Dật lại biết chuyện này. "Anh, anh nói bậy!" Dương Thiên Tâm run rẩy, thậm chí nói năng có chút không lưu loát. "Tôi nói bậy sao? Nếu tôi thực sự nói bậy, sao cô phải sốt sắng như vậy?" Lâm Dật cười. "Lời đã nói đến nước này, Dương Thiên Tâm và hai người da đen kia rốt cuộc chơi đấu địa chủ hay làm chuyện không thể cho người khác biết, trong lòng mọi người chắc đã có phán đoán. Tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.