“Không sao, cũng không phải là chuyện quan trọng gì.” Lâm Dật nhìn Bành Thành Kiệt và Thiệu Gia Lượng rồi nói: “Người của tôi đã tới, các người nói đi.” Bành Thành Kiệt ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân, mắt nhìn Thiệu Gia Lượng, nhàn nhạt nói: “Người của bọn họ đã đến, chuyện còn lại giao cho anh.” “Chuyện này...” Thiệu Gia Lượng ấp úng một hồi, cũng không nói ra được một câu. Bành Thành Kiệt phát hiện ra có chỗ không thích hợp, vẻ mặt của Thiệu Gia Lượng có chút không bình thường. “Anh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.