Lâm Dật gật đầu: “Tài liệu quan trọng đều ở trên tay của cô, cho nên bọn họ xuống tay với cô." "Những tên đáng chết này." Trần Tri Ý lẩm bẩm. "Mong cô bớt giận, cứ để chúng tôi xử lý chuyện này." Lâm Dật liếc nhìn Tiếu Băng: “Có lẽ lát nữa, người của chúng ta mới có thể đến được. Cô dẫn tổ trưởng Trần đi nghỉ trước." "Tôi biết rồi, anh Lâm." Trần Tri Ý cũng biết, ở đây không có chuyện gì mình làm được nữa. Có Lâm Dật ở đây, cho dù mình ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.