Tích tích cộc cộc... Nước mắt của Kỷ Khuynh Nhan rơi trên giấy. Phía trên chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, còn có thể nhìn thấy vết máu trên giấy. Là để lại lúc viết thư. Nhưng điều khiến cho Kỷ Khuynh Nhan để ý hơn là, ngữ khí trong thư hoàn toàn không phải là dáng vẻ bình thường của Lâm Dật. Giống như là một lời từ biệt vô cùng nghiêm túc. Khi đó, anh ấy cũng đã dự liệu được kết cục như vậy, nếu không cũng sẽ không viết thư kiểu như này. "Học tỷ, cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.