"Cô cảm thấy như thế nào?" Lâm Dật dừng lại, hỏi thăm tình hình của Triệu Nhất Niệm. "Cũng được, tôi có thể kiên trì." Triệu Nhất Niệm nói: "Nhưng tôi đoán chừng, tôi cũng không kiên trì được bao lâu, chân có chút mỏi, phía trước có con dốc thoải, tới đó có thể nghỉ ngơi một lúc được không." Lâm Dật liếc mắt nhìn về phía trước, vị trí con dốc thoải, cách mình đại khái hơn 20 mét. "Đi thôi, đi qua đó nghỉ ngơi hồi sức." Sau mười mấy phút, hai người tới dốc thoải, Triệu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.