Ba người đi tới gian phòng, trên mặt bàn bày đủ loại thức ăn đầy màu sắc. Trầm Thục Nghi và Lương Nhược Hư liếc nhau một cái. Bởi vì phía trên bàn, hầu hết đều là những món ăn nổi tiếng của Yến Kinh. Từ điểm này có thể thấy được tâm tư cẩn thận của Lâm Dật. “Thật ra lần này dì tới là để mở cuộc họp, thuận tiện đến xem Hạt Gạo một chút, không nghĩ tới là sẽ gặp được hai người các con, hôm nay khiến con phải tốn kém rồi.” “Cái này thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.