Sòng bạc rộng lớn lại lặng ngắt như tờ. An tĩnh đến mức chỉ còn lại tiếng tim đập, dường có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi trên mặt đất. Giọng nói của Lâm Dật khí phách như thép như sắt. Ánh mắt mọi người, đều rơi xuống trên người anh, giống như một cái hố đen cực lớn khiến cho người ta không thể rời mắt. Ninh Triệt hơi híp mắt lại, tự lẩm bẩm: “Tên này đúng thật là ngông cuồng không biết giới hạn, nhưng mà lão nương thích.” Takayama Kenji và Nakajima Shoko cũng nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.