"Cô không cần lo lắng." Uông Đình nhìn Lâm Dật, cảm giác người này có thể cũng là một gã công tử bột. Chuyện đánh nhau ẩu đả cũng là chuyện cơm bữa đối với hắn, bằng không sẽ không thể thành thạo như vậy. Nhưng trông anh ta vẫn rất nam tính. "Có cần đưa bọn họ tới bệnh viện không?" Lý Tự Cẩm thấy hai người vỡ đầu chảy máu, khẽ hỏi. Cô ta cũng không có nhiều suy nghĩ như Uông Đình, vào lúc này còn nghĩ tới những vấn đề vô nghĩa kia. "Yên tâm, nhất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.