Reng Reng Reng—— Ngay khi vừa xe chạy ra ngoài, Lâm Dật liền nhận được điện thoại của Kỷ Khuynh Nhan. "Lưu manh!" "Em hôn anh trước, vậy tại sao lại gọi anh là lưu manh." "Đây là phần thưởng em dành cho anh, ai cho anh sờ lung tung!" "Như vậy không thú vị, phải làm đầy đủ mới vui." “Thôi được rồi, một đống lời ngụy biện.” Kỷ Khuynh Nhan nói: "Ngày mai đến đón em đi làm." "Được thôi, em cứ đợi anh ở nhà." Sáng sớm hôm sau, khi Lâm Dật lái xe tới, anh nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.