Ánh mắt của mọi người, đều rơi xuống trên người Cao Nhân Tinh, với vẻ mặt nghiền ngẫm. Vừa nãy luôn miệng nói mình và quản lý bến cảng Vọng Giang là bạn tốt nhiều năm. Hóa ra chỉ là khoe khoang. "Không cần trở về, cũng không có việc gì." Lâm Dật nói: "Chút nữa tôi dự định ra biển vui đùa một chút, có thể có hơn hai mươi người, sắp xếp cho tôi một chiếc thuyền lớn." "Tôi biết rồi Lâm tổng, tôi hiện tại liền gọi người đi sắp xếp." "Được." Cúp điện thoại, Lâm Dật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.