"Ừ hử?" Vương Trạch Nhất thoáng buồn bực, con mẹ nó tôi muốn anh ta ở lại! Chứ có phải tôi đâu! "Chuyện này thì, chủ nhiệm Lâm, hình như anh hiểu lầm rồi đấy, tôi đâu có nói muốn ở lại giữ đồ đâu. . ." "Chủ nhiệm Vương, anh đúng thật là người tốt, chúng tôi mặc áo tắm không thể đem theo điện thoại để bên người vừa vặn anh ở trên bờ canh giúp chúng tôi.” Kiều Hân nói. "Cảm ơn chủ nhiệm Vương, sau này lúc anh phẩu thuật, em nhất định dốc hết sức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.