Nghe thấy con số mà Trương Hữu Phúc nói ra, khóe miệng Lưu Bằng co giật, cả người đều choáng váng. "Trương đạo trưởng, ngài làm như vậy thì không đúng rồi." "Là cậu mới không đúng, tiền này cũng không phải cho tôi, là tiền mua hương kính thần, là đạo sĩ của Chính Nhất Quan, chẳng lẽ trong mắt các người, lão tổ Tam Thanh không đáng được tôn kính sao?" Bị Trương Hữu Phúc chụp lên cái mũ này, Lưu Bằng có loại cảm giác đâm lao phải theo lao. Hiện trường có nhiều người nhìn như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.