Lúc máy bay hạ xuống tại sân bay Trung Hải, đã là hơn ba giờ chiều. Nhưng mà Lâm Dật cũng không có nói cho Lương Nhược Hư là mình đã về tới Trung Hải. Nếu không tối nay mình mà không đi tìm cô ấy, cô ấy nhất định sẽ không vui. Lại trở lại thành phố này một lần nữa, khiến cho Lâm Dật có loại cảm giác như đã trải qua mấy đời. Hơn một tháng ngắn ngủi này, đối với Lâm Dật mà nói, tựa như là ngồi tàu lượn, cảm giác còn thần kỳ hơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.