"Em chắc chứ?" Kỷ Khuynh Nhan trông có vẻ xấu hổ, ngượng ngùng gật đầu, "Ừm." Lâm Dật không đáp lại, liên tục dùng ngón tay bấm bấm, như đang tính toán điều gì đó. "Anh đang làm gì vậy?" "Anh vừa nãy tính toán sơ lược, hôm nay đúng thật là ngày an toàn, có vẻ như không cần biện pháp gì cả." "Ngày an toàn?" Gương mặt Kỷ Khuynh Nhan càng đỏ hơn, vừa thẹn vừa giận, làm nũng cắt ngang: "Anh nghĩ gì thế hả, anh nếu như còn nói như vậy nữa, tối nay anh liền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.