Kết thúc màn đặt cược, Lâm Dật và Cố Trường Xuyên bước lên. Nhưng cách được đối xử giữa mỗi người khác nhau một trời một vực. Lâm Dật cô đơn đứng một bên. Còn tám tuyển thủ trên sàn vội vàng đi đến chào hỏi Cố Trường Xuyên. “Anh Xuyên, anh cũng ở đây à, lần trước chúng ta đấu với nhau hình như cũng đã nửa năm không gặp rồi.” “Lần trước anh bị một quyền của tôi đánh ngã, cũng không biết nửa năm nay không gặp, anh có tiến bộ chút nào không.” “Anh Xuyên đừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.