"Tô, tô đậm một chút sao?" Sự vui vẻ của Chu Hưng Hải trong nháy mắt dừng lại, cảm thấy mùi vị lẫn lộn, lúng túng xấu hổ. "Tô lại một chút là được, nếu như anh không muốn thì thôi vậy." "Sao có thể chứ." Chu Hưng Hải ra vẻ trấn định, nói: "Việc nhỏ." Chu Hưng Hải cầm lấy phấn, sau đó bắt đầu tô lại số điện thoại của Lâm Dật trên bảng đen. Nhưng lúc này, tim của anh ta dường như đang nhỏ máu. Cái này mẹ nó là chuyện gì đây! "Lâm Dật, tôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.