Quyết định xong chuyện đi nước Mỹ, Lâm Dật sờ sờ cằm. "Mình đúng là một chàng trai cơ trí mà." Cất điện thoại vào túi, Lâm Dật mua một ít hoa quả, rồi lái xe đi đến bệnh viện. Vừa bước tới cửa phòng chăm sóc đặc biệt, còn chưa kịp mở cửa đã nghe thấy tiếng luyên thuyên ở bên trong phòng. Giọng nói nghe còn có chút quen thuộc. Đẩy cửa bước vào, liền thấy bên trong có mấy người đang đứng, ngoại trừ Vương Nhiễm và mẹ của cô ấy, Lâm Dật chỉ quen biết được...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.