"Ừm hả? Dì cả không có tới sao?" Kỷ Khuynh Nhan gật gật đầu, "Vốn dĩ đều rất chuẩn, cũng không biết gần đây thế nào nữa, đã kéo vài ngày rồi." Nói xong, Kỷ Khuynh Nhan để khăn lau đầu qua một bên, ngáp một cái rồi nói: "Anh nhanh đi rửa mặt đi, xong việc thì trở về ngủ, buồn ngủ quá." "Em chờ chút." Kỷ Khuynh Nhan vừa mới xoay người, đã bị Lâm Dật giữ chặt từ phía sau. "Sao thế..." Kỷ Khuynh Nhan không hiểu quay đầu, nhìn thấy ánh mắt của Lâm Dật có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.