"Tôi hiểu ý của anh." Lương Nhược Hư nói: "Tôi chỉ là thật không dám tin, ở cái tuổi này của anh có thể làm những việc ý nghĩa như thế." "Tôi lớn lên trong đại viện, những bạn bè cùng tuổi với tôi đều là khách hàng quen thuộc của hộp đêm và đường cao tốc. Duy nhất ở anh, tôi thấy anh so với bọn họ đều không giống nhau." "Nghe cô nói, làm tôi thật giống như không phải người bình thường vậy." Lâm Dật nói: "Tôi có xe thể thao, hộp đêm tôi cũng đi, hội...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.