Mới vừa vào cửa, Lâm Dật cũng phát hiện có rất nhiều người, đều đang nhìn mình. Dò xét? Bình phẩm? Chờ mong? Xem thường? Đủ loại ánh mắt tụ hội cùng một chỗ, toàn bộ đều tụ lại trên người Lâm Dật. Loại cảm giác này, giống như là ngôi sao trên vạn người, từng đạo ánh mắt tưởng chừng như vô hình lại càng giống với áp lực, như một tòa núi lớn đặt ở trên người Lâm Dật. Lâm Dật cười nhạt, có chút châm chọc. Dường như muốn nói, đừng có mà cậy già lên mặt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.