“Mẹ nó, anh Lâm, anh làm tổn thương người ta quá.” Lâm Dật cười ha ha, vỗ vỗ vào vai của Trương Hiểu Du: “Đi thôi, đám ngốc đó ở tầng ba, đi lên xem sao.” “Ừm.” Lâm Dật và Trương Hiểu Du cùng nhau đi lên lầu. Cùng lúc đó, những người đi qua đi lại xung quanh cũng nhốn nháo nhìn họ. Bởi vì bọn họ nghe giọng của hai người không giống như là giọng của người phương Bắc. Hơn nữa nghe giọng điệu vừa rồi khi hai người nói chuyện hình như không phải đến để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.